Trang

Thứ Hai, 29 tháng 3, 2021

ĐỪNG THỀ - Thơ Đặng Xuân Xuyến


   
 

ĐỪNG THỀ
(Tặng Trần Hải Sơn)
 
Đừng khắc lời thề lên đá
Thời gian mưa nắng bào mòn
Lấy ai làm chứng nhân.
 
Đừng vẽ lời thề trên cát
Sóng duềnh dan díu bước chân
Tình nhân thành kẻ lạ.
 
Đừng ghim lời thề vào lá
Tuyềnh toàng đám gió mồ côi
Lời yêu nghe đắng vội.
 
Hãy nghe vọng tiếng con tim!
Hãy thở nhịp đập trái tim!
Hãy đặt trong tim lời thề!
 
Hà Nội, ngày 18 tháng 02.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN 

CHÙM THƠ NGUYÊN LẠC


  
                          Nhà thơ Nguyên Lạc


PHÙ VÂN
 
Phù vân. thì đã phù vân!
Làm sao giữ được một vầng mây trôi?
Thì thôi. người hỡi thì thôi
Cõi riêng đời đó chia đôi ta đành!
 
 
CÓ GÌ ĐÂU?
 
Lưng trời mây trắng vẫn bay
Hoa nào mà chẳng phôi phai theo mùa?
Có gì đâu nghĩa đợi chờ?
Mà đêm trăng biếc mà thơ não nùng?
 
 
VÔ ĐỀ 1
 
Nam mô thế giới ta bà
Cảm ơn Phật, Chúa cho ta yêu người
Ví bằng vắng mất nụ cười
Chắc rồi ai cũng ... bỏ đời đi tu!
 
 
VÔ ĐỀ 2
 
Nhân sinh một giấc mộng dài
Giật mình tỉnh thức tiếng ai đang cười?
Có em bên giấc mộng đời
Mùa xuân lại đến ngàn lời chim ca!
 

Chủ Nhật, 28 tháng 3, 2021

NGHỀ LÀM RẪY NÚI ĐẤT NÚI BỂ HÀM TÂN, BÌNH THUẬN – Đinh Hoa Lư


Tác giả Đinh Hoa Lư
 

"Gánh cực mà đổ lên non.
Còng lưng mà chạy cực còn chạy theo"
                                                (ca dao)
 
Cũng như số phận không biết bao nhiêu người đồng cảnh ngộ khác, nghề rẫy bái, tiều phu không phải là căn kiếp của tôi. Vì miếng ăn, những ngày tháng đó tôi phải lăn lộn vào rừng kiếm sống. Tiếng là để 'nuôi vợ đợ con' nhưng 'thành phẩm' làm ra từ rừng chẳng khá chút nào. Đã thế cái số 'khốn nạn' đen đúa cứ đeo mãi tôi khiến tôi càng không làm ra 'cơm cháo' gì ?
 
Câu chuyện CÁI RẪY LUỘC này là câu chuyện thật của tôi hay của bao lưu dân Quảng Trị từng sống tại vùng nông thôn rẫy núi thuộc xã Sơn Mỹ, Huyện Hàm Tân cách đây hơn 4 thập niên. Câu chuyện kể lại tôi chẳng cần thêm mà chẳng bớt. Tôi muốn  viết ra trước là mua vui hay phác họa cho bạn đọc nào chưa từng sống ở vùng nông thôn sau 1975 để có thể hình dung.
 
Cuối hết trong chừng mực nào đó, người viết mong ước dùng bài viết mà vẽ lại một hình ảnh kỷ niệm làm lưu cảo cho đời mình cùng thế hệ sau này đang sống trong khung cảnh đổi thay từ nhà cửa đường sá cho đến mọi vấn đề khác đều thay đổi rất nhanh trong nền KINH TẾ THỊ TRƯỜNG hiện tại.
 
                                     Đinh Hoa Lư tái biên từ bài ‘Cái Rẫy Luộc’
                                                            (28/3/2021)

 
Vị trí núi Đất trong bản đồ Hàm Tân (Bình Thuận)


Khi nào cũng vậy, lúc trời sắp chuyển vào mùa mưa, cánh rừng hoang càng về trưa càng oi bức hơn. Quá ngọn Mây Tào trong kia, hướng Long Khánh - Biên Hòa, sấm chớp với những cụm mây đen xa xa cũng đủ tỏ dấu hiệu mùa mưa đang đến. Phía rừng Bình Tuy này, thiên hạ còn lo dồn hết công sức dọn những cái rẫy mới đốt để đón những hạt mưa đầu mùa.

THƯƠNG... – Thơ Phan Quỳ


   
                        Nhà thơ Phan Quỳ


THƯƠNG...
 
Thương tôi một phiến lá sầu,
Thương dòng sông lặng bên cầu thiết tha.
Thương trăng bóng nước la đà
Thương tình thoáng gợn theo tà hương bay.
Thương tôi chiếc bóng hao gầy
Bên song ngàn nỗi vơi đầy thế nhân.
Thương thêm một chút ngập ngừng
Khẽ khàng rơi rụng giọt gần giọt xa.
Mắt môi mặn chát nhạt nhoà
Thương bàn tay mỏng còn là chiêm bao.
Tôi về thương mấy hư hao
Thương làn mây lạc, thương sao một mình
Tôi về thương cả sinh linh
Cho tôi gởi hết tâm tình gần xa...
 
                                     Phan Quỳ

CHÙM TỨ TUYỆT THÁNG 3/2021 - Thơ Nguyễn Khôi


   
                   Nhà thơ Nguyễn Khôi
 

CHÙM TỨ TUYỆT THÁNG 3/2021
 
"Dịch Covid, Xuân vẫn tươi khởi sắc"
                   
*1- Sau Đại hội... chuyển giao Ê kíp mới
"Kinh tế xanh" là mũi nhọn đầu tàu
Nguyễn Văn Nên ở Thành Hồ xốc tới
Cho bầy đàn " sâu Chúa" vô Lò thiêu.
                            
*2- Biden vừa đăng quang đã 3 lần ngã rụi
Thấy Putin, chú Tập (khỏe) đủ run rồi
" Đài Loan" đấy, có lực tài bảo vệ ?
Bá chủ này... Trung Cộng gắng lên ngôi.
                              
*3- Mừng khôn tả lại được mùa Nam Bộ
Né mặn phèn "lúa, tôm, cá" bội thu
Con Covid rập rình bên Căm pốt
Mong vaccine ta chế... nóng lòng chờ.
                               
*4- Giãn phong tỏa... cho chùa Hương lễ hội
Vạn người cuồng đến Tam Chúc cầu xin ?
Thời mạt pháp xây chùa kinh doanh Phật
Văn hóa lùn... cần chấn chỉnh, tiến lên...
                               
*5- Xuân đang đẹp, Văn đàn chừng đột ngột
Cỡ "Văn hào" Nguyễn Huy Thiệp từ trần
Đám tang ĐẸP gây bao người xúc động
Thật vinh quang... bõ viết những trang Văn.
 
                                       Hà Nội, 27-3-2021
                                        NGUYỄN KHÔI

Thứ Bảy, 27 tháng 3, 2021

ĐỘC HÀNH CA – Thơ Trần Huyền Trân


Nhà thơ Trần Huyền Trân
(Ký họa của Bùi Xuân Phái)


ĐỘC HÀNH CA là bài thơ của Trần Huyền Trân, chưa được công bố đầy đủ bao giờ (theo lời giới thiệu của Phạm Thị Hòa).
- Trần Huyền Trân tên thật là Trần Kim, sinh ngày 13-9-1913 tại Hà Nội, quê làng Nhân La, huyện Ân Thi, tỉnh Hưng Yên. Từ năm 1939, ra báo "Bắc Hà" và viết cho: Phổ thông bán nguyệt san, Tiểu thuyết Thứ Bảy, Truyền Bá, Ích Hữu....Từ năm 1945 chuyên làm kịch. (Năm 1948: Trưởng ban Ca kịch Nha Thông tin Việt Nam; 1957: Thường vụ Hội Nghệ sĩ sân khấu Việt Nam)
.Tác phẩm: Thơ Trần Huyền Trân (Thâm Tâm đề tựa) chưa in; Rau Tần...
 

  


ĐỘC HÀNH CA
 
Ớ kìa! thiên hạ đang say!
Ớ nghìn tay nắm nghìn tay đang cười
Nhớ người nhạt thếch rượu đời
Tay vo chỏm tóc ta ngồi ta ca
             
Tình tang lỗi nhịp mình ta
Thương về đầu bạc xót xa má hồng
Đèn chong ai vợ không chồng
Võng đưa ai mẹ bế bồng không con
Nằm đây thép rỉ sơn mòn
Cái đi mất mát cái còn lần khân
Cúi đầu bóng rét vương chân
Ngẩng lên đã đụng trời xanh trên cành
Không vui sâu cỏ không đành
Mà cười nghe chửa ngọt lành trái mơ
Đã toan ném bút, vùi thơ
Thỏng buông tay áo sợ dơ dáng đời
Trót thừa ừ ngược ừ xuôi
Chút thân tâm sự ra người hát ngao
Giao tình rợp chén chiêm bao
Ngựa Hồ thôi gió bão nào đạp chân
Đây người áo đỏ tầm xuân
Đấy đi tang trắng mấy lần trùng quan
            
Không dưng rét cả dây đàn
Này cung dâng áo ngự hàn là đây
           
Đêm nay cùng đổ bụi giầy
Miệng cười ha hả, thơ mày rượu tao
Say đời nhắm lẫn chiêm bao
Thơ ra miệng dại sầu vào mắt điên
Đầu bồng khí núi đang lên
Sá gì bóng tối đắp trên thân còm
Gặp thời xô xát nước non
Ta trôi người chảy lòng còn ngó theo
Đưa nhau qua bữa cơm nghèo
Đứa sầu gào rượu, đứa nheo mắt cười
Vung tay như vạch ngang trời
Bảo rằng đâu nữa cái thời ngất ngư
Chén mồi dù hắt ưu tư
Sao cho ráo được gió mưa lội lầm
Cõi ngoài trăm họ muôn dân
Sống trong rau cỏ vẫn thầm khóc than
Sao ta lỳ mãi ruột gan
Đời ai mắt sáng hơn vàng mà mong
Chẳng nghe đỏ khé sông Hồng
Sóng ngàn xưa vẫn động lòng ngàn sau
Chẳng nhìn bóng đá thâu thâu
Non Lam như kẻ gục đầu còn thương
Chẳng hoài thóc giống vất vương
Giếng khơi lấp mạch, cây vườn rụi hoa
Trách nào trái rụng sương sa
Cốt muôn trẻ đắp muôn già càng cao
Mồ hôi làm suối chiêm bao
Nguồn sinh vô lượng đổ vào vô biên
                  
Lũ mình rắp hận thành điên
Cái câm thuở ấy cười lên thuở này
                
Thế rồi thí bỏ rủi may
Đứa giam cõi bụi đứa đày rừng sâu
Vai cày chẳng kẻo thân trâu
Giong xe chẳng kéo tóc râu làm bờm
Nẻo về chật chội áo cơm
Dặm đi lại động từng cơn lá rừng
Lòng ta không sóng không dừng
Thơ vang lại vướng mấy tầng cửa quan
Ngẫng thì núi quấn mây tang
Kìa đông lửa cháy, kìa nam khói mù
Trời xanh như cỏ trên mồ
Đời hoang chôn cả xuân thu một thời
Nghêu ngao cho sập tháng ngày
Khề khà cho ráo hận đầy từng hơi
Chiều nay nâng chén lên môi
Không dưng tưởng nhấp máu người tanh tanh
Cung tay ném chén tan tành
Nghe vang vỡ cái bất bình thành thơ
 
Cố nhân! Ới hỡi người xưa
Dọn đi tâm sự
Ðẩy mưa về rừng!
 
                                          Khâm Thiên 1940
                                           Trần Huyền Trân
 

               Bài thơ "ĐỘC HÀNH CA" trên trang báo  "TUẦN TIN THANH NIÊN"
 

THÔN VÔ ƯU NGÁT HƯƠNG ĐỜI – Thơ Nhật Quang


   

 
Thôn Vô Ưu Ngát Hương Đời
 
Mây hồng vương nhẹ mùa hoa
Vòm xanh chim hót mượt mà phố quen
Vườn ươm thơm thoảng hương sen
Dịu dàng…ngát nụ cười em thật hiền
 
Vai mềm nón lá nghiêng nghiêng
Anh như khao khát chung chiêng xuân ngời
Vấn vương khoảnh khắc lên ngôi
Chút tình rót lại - tim bồi hồi …say
 
Tháng Ba lãng đãng trời mây
Thôn Vô Ưu* gợi đong đầy niềm thương
Về đây hoa lá đơm hương
Buông sầu cõi tạm vô thường…trầm luân
 
Vô ưu giữa cõi định phần
Tiếng cười hạnh phúc ru ngần ước mơ.
 
                                         Nhật Quang
 
* Thôn Vô Ưu: Điểm dã ngoại, cà phê sân vườn tọa lạc tại P. Thạnh Xuân - Q.12 - TP. HCM.
                                                 

CHUYỆN VỀ “BẠN” NGUYỄN THANH LÂM – Đặng Xuân Xuyến


Nhà ứng dụng Kinh Dịch Nguyễn Thanh Lâm


Năm kia, muộn hơn chặp này khoảng mươi ngày thì phải, lão đến nhà thi sĩ Nguyễn Thanh Lâm chơi. Anh em lâu ngày mới gặp nên có nhiều chuyện để nói, nhưng chuyện gì thì chuyện, hai anh em cũng quay về chuyện Tử Vi lý số, xem thời gian tới bố con lão nên làm những gì và tránh những gì.
 

EM ĐI - Thơ Quách Như Nguyệt, nhạc Đặng Vương Quân


  
                     Nhà thơ Quách Như Nguyệt


EM ĐI
 
Em đi
Cây cỏ cũng buồn
Vầng trăng muốn khóc
Chim sầu kêu ca
 
Em đi
Còn lại mình ta
Nhìn hoa tàn úa
Nhìn mây hững hờ
 
Em đi
Im lặng như tờ
Không gian trống vắng
Lững lờ mây trôi
 
Em đi
Buồn lắm em ơi
Nắng vàng hiu hắt
Mưa rơi muộn phiền
 
Em đi
Thương nụ cười hiền
Tươi như hoa nở
Trăng mờ nhớ em
 
Thương em đi quá bất ngờ
Mất em buồn bã thẩn thờ em ơi
Lòng ta sầu héo rã rời
Nhớ em nhớ lắm một đời không quên
 
Em đi
Đời sống chông chênh
Mình ta mòn mõi
vào ra một mình
 
Em đi
Hàng nến lung linh
Khói nhang mờ ảo
Âm dương xa vời
 
Em đi
Yên nghỉ đời đời
Ngủ ngoan em nhé
Vẽ vời kiếp hoa
 
Septemer, 27th, 2010
Quách Như Nguyệt


      

Thứ Sáu, 26 tháng 3, 2021

CHÀO THÁNG GIÊNG XA... – Thơ Tịnh Bình


   
                     Nhà thơ Tịnh Bình


CHÀO THÁNG GIÊNG XA...
 
Chạm mùa e ấp thanh tân
Hôm nào Giêng mới tần ngần qua đây
Vòm xanh lá nõn ru cây
Tiếng chim biêng biếc gọi ngày nắng nhen
 
Bần thần bóng dáng ai quen
Dùng dằng bông gạo thắp đèn ngõ quê
Tầm xuân đâu hẹn đâu thề
Ôm vần lục bát bùa mê vào lòng
 
Tàn Giêng... Gió nhắn gì không?
Ỡm ờ diều sáo bềnh bồng chân mây
Con đường trải nắng thơ ngây
Thong dong cánh bướm lượn bay la đà
 
Vẫy tay chào tháng Giêng xa
Áo hoa khuất lối ngỡ là chiêm bao
Chợt nghe khúc gió lao xao
Hình như hạt nắng phai màu tương tư...
 
                                       TỊNH BÌNH
                                         (Tây Ninh)

CHIẾC ÁO VÁ CỦA ÔNG BÁN HÀNG – Đinh Hoa Lư


“Cửu Chỉ Thần Cái Hồng Thất Công” trong truyện kiếm hiệp Kim Dung


Thú thật với bạn đọc ngày xưa tôi mê bộ truyện Võ Lâm Ngũ Bá (Kim Dung) như "điếu đổ". Từ trường Nguyễn Hoàng về nhà, có khi tôi không theo đường Duy Tân, lại theo Lê Thái Tổ đi lên hướng Chơ Tỉnh, xong men  theo Trần Hưng Đạo đi về. Trên đường Trần H Đạo, tôi hay ghé Tiệm sách Tao Đàn hỏi tập kế của Võ Lâm Ngũ Bá về chưa?
 
 Trong Ngũ Bá có Cửu Chỉ Thần Cái Hồng Thất Công coi về Cái Bang, là "sếp" của phái Ăn Xin trong truyện. Hồng Thất Công có môn "Đả Cẩu Bổng Pháp" tức 'võ đánh chó'. Dĩ nhiên, người Cái Bang thì hay gặp chó, mà gặp chó thì phải có võ để trị; nhưng trong truyện "Đả Cẩu" này lại là món võ mà quần hùng phải sợ. Đó là chưa kể đến Giáng Long Thập Bát Chưởng từng sánh vai với Nhất Dương Chỉ, thần công cái thế, của Vương Trùng Dương sau này là tổ sư của Võ Đang phái mà đứa cháu là Trương Tam Phong kế truyền...
 

THÁNG BA – Thơ Lê Phước Sinh


   
                          Nhà thơ Lê Phước Sinh

 
THÁNG BA
 
Nắng bắt đầu bung nụ
giữa trưa, Em choàng áo ra đường
phủ thân thấp thoáng màu trắng
miệng tô vội môi son
nhăn nhó tựa đèn signal
định hướng
Ồn ào ngựa xe
Anh - gã xà-ích trong trái tim
thì thầm niệm Chúa
Nắng chín,
có mùi vị chua
như bã cà-phê hắt bên lề vương rải.
 
                         LÊ PHƯỚC SINH

TRƯƠNG CHI – Thơ Lê Kim Thượng


   
                Nhà thơ Lê Kim Thượng

 
TRƯƠNG CHI
 
Mùa qua, mùa nắng, mùa mưa
Nhớ ngày tháng ấy mình chưa... Một mình...
Em còn tuổi nhỏ nguyên trinh
Áo dài trắng xóa lung linh dáng hiền
Nắng rơi tà áo nghiêng nghiêng
Làm duyên em xõa tóc tiên xanh trời
Tóc chia bao sợi tình rời
Sao em buộc chặt cuộc đời của tôi
Đôi con mắt liếc gọi mời
Dáng xuân em đứng giữa trời mộng mơ
Nụ hoa hàm tiếu đón chờ
Nụ hôn rơi xuống đôi bờ hồng non
Tóc ôm khuôn mặt thon thon
Rèm mi cong vút... Mắt tròn, Mắt Nai
Theo em ngàn dặm đường dài
Bao mùa lá rụng, miệt mài mộng du
Lầu Ông Hoàng, vắng tịch u
Cho tôi mười ngón tay ru thiên thần
Ánh trăng trải sáng trên sân
Ánh trăng trải sáng, trắng ngần ngực em
Giọt tình đọng ngọt môi mềm
Giọt tình đọng ngọt, êm êm da trần... 
 
Qua cầu... Rơi lại dấu chân
Cầu quê lắt lẻo, đỡ nâng gót hồng
Bóng em ngã xuống dòng sông
Tình trôi theo sóng, mênh mông tình buồn
Em đi tóc liễu dài suôn
Mắt Nai vương giọt mưa tuôn ngập ngừng
Giọt buồn trên mắt rưng rưng
Nửa chừng gãy gánh, nửa chừng niềm vui...
Em đi mang hết ngọt bùi
Vây quanh tôi những ngậm ngùi nắng mưa
Sân ga kỷ niệm đón đưa
Công viên in dấu tình xưa xuân thì
Vẫy tay giã biệt em đi
Để tôi thành gã Trương Chi... héo già
Rượu hồng đưa tiễn tình xa
Vững tin rằng mãi trong ta... có người...
Bóng chim, tăm cá xa khơi
Mùa đi, mùa đến, lá rơi ngập đàng
Thơ tình giờ đã sang trang
Tôi - Em lòng vẫn buộc ràng... Thủy chung...                   
 
                         Nha Trang, tháng 03. 2021
                                  Lê Kim Thượng

Thứ Năm, 25 tháng 3, 2021

HƯƠNG THƠ... – Thơ Quang Tuyết


  


HƯƠNG THƠ...
 
Hôm nay gió có về không nhỉ?
Sao mảnh hồn ta nhẹ cánh bay
Chờ ánh trăng xanh màu cổ tích
Làm nàng công chúa ngủ lâu đài
 
Rượu nồng ai rót tràn ly mộng
Chếnh choáng chiều mưa giữa phố dài
Có những tâm hồn như đá sỏi
Mặc gió mưa buồn, mặc nắng phai
 
Mơ màng một thoáng bài luân vũ
Đưa bước chân người đến với ta
Tình trần có vội hay thư thả
Cũng phút vui đời chạm chén hoa
 
Bước lạc vườn thơ đầy lá rụng
Tiếng đàn nâng nhẹ bước chân đi
Muốn dừng chân dựa vào khung cửa
Đánh thức thời gian thỏa ước vì
 
Quá khứ rêu mờ xanh dấu cỏ
Tơ đồng gợn nhẹ một âm thưa
Tỉnh giấc xao lòng bên lối nhỏ
Ngỡ rằng xoá hết nỗi niềm xưa
 
                 Limbourg, 25/03/21
                       Quang Tuyết