Trang

Thứ Hai, 23 tháng 10, 2017

CUỘC ĐỜI THĂNG TRẦM CỦA CON GÁI "HÙM THIÊN YÊN THẾ" HOÀNG HOA THÁM


                  


CUỘC ĐỜI THĂNG TRẦM CỦA  CON GÁI "HÙM THIÊN YÊN THẾ"

Bà Hoàng Thị Thế, người con gái của vị anh hùng "Hùm thiêng Yên Thế" Hoàng Hoa Thám, có một cuộc đời nhiều thăng trầm mà không phải ai cũng biết.
Cách đây hơn 100 năm, Hoàng Hoa Thám tức Đề Thám, một trong những gương mặt quan trọng nhất của lịch sử Việt Nam, một trong những gương mặt quan trọng nhất của lịch sử Việt Nam trong cuộc xung đột với Pháp, đã qua đời.
Ông để lại một người con gái tên là HOÀNG THỊ THẾ có vận mệnh khác thường, cùng một người con trai sinh năm 1908 là Hoàng Hoa Phồn, còn có tên gọi là Hoàng Bùi Phồn và Hoàng Văn Vi. Người con trai của Đề Thám đã qua đời một cách bi đát năm 1945.

         
                              Bà Hoàng Thị Thế là con gái 
              của thủ lĩnh nghĩa quân Yên Thế Hoàng Hoa Thám. 

Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

CHỈ CÒN IN DẤU NỤ CƯỜI... Thơ Trần Mai Ngân



     Vợ chồng nhà thơ Trần Mai Ngân


       CHỈ CÒN IN DẤU NỤ CƯỜI...

      Trên tấm ảnh...
      Chúng ta chỉ còn in dấu nụ cười
      Không phai nhạt theo năm dài khốn khó
      Mắt môi cũ in hình hài méo mó
      Đâu tròn nguyên như của thuở ban đầu...

      Câu thơ cũ ví từng phân hạnh phúc
      Như Sâu đo tôi đã gửi cho người
      Buông đôi tay số phận cũng mỉm cười
      Ta sánh bước hay là ta lạc bước!

      Trên tấm ảnh
      Vẫn còn nguyên khuôn thước
      Chuyện trăm năm nào đã gọi vàng phai
      Nếu một mai và nếu có một mai
      Tôi vẫn thế nói lời xin xưng tội

      Chúa Phật nào cần chi đâu cứu rỗi
      Khi chúng ta đã nguyện thệ cùng nhau
      Dẫu vui buồn hay có lắm đớn đau
      Cũng gánh chịu than van chi lầm lỡ

      Trăm hương hoa những đêm dài bỡ ngỡ
      Cũng lặng im, trăng có khóc với người
      Cánh đồng hoa đã một sớm thắm tươi
      Tôi hoài vọng tìm chi điều bất tận !

                                 Trần Mai Ngân
                                   10-10-2017

Thứ Tư, 4 tháng 10, 2017

TÔI NẰM XUỐNG - THƠ 4 SINH NGỮ (Việt, Anh, Pháp và Tây Ban Nha) - Phước Tuyền Ngô Quang Huynh

1. Tôi Nằm Xuống. (Việt Nam)
2. I Lie Down. (English)
3. Je Me Couche. (Français)
4. Yo Me Acuesto. (Español)



     Tôi nằm xuống

     Tôi nằm xuống, khoảnh khắc nầy sẽ đến,
     Đèn hết dầu tim cạn phải tắt thôi,
     Cây già nua ắt hẳn mục hư rồi,
     Người cũng vậy, sang hèn chung số phận.

     Tim ngừng đập, đây: ngày cùng tháng tận,
     Mắt hết nhìn cảnh vật mãi xoay vần,
     Tai thôi nghe chim hót sáng chiều xuân,
     Nằm sóng sượt, một hình hài bất động..

     Tôi nằm xuống, xong rồi... một kiếp sống,
     Lẽ đương nhiên đâu phải chuyện xa vời,
     Đã có sinh ắt hẳn có tử rồi,
     Là định luật muôn đời không thay đổi...

     Thấy trước mắt, giữa giòng đời trôi nỗi,
     Từ nghèo hèn cùng cực đến cao sang ,
     Cùng một hướng, về cổng tử cuối đàng,
     Kẻ trước người sau, đi vào thầm lặng...

     Tôi nằm xuống, chẳng có gì vương vấn,
     Của trần gian xin trả lại trần gian,
     Hành trang mang ước nguyện chữ "bình an",
     Để thanh nhẹ bước vào nơi miên viễn...

     Qua vùn vụt, thời gian như én liệng,
     Mới vui cười, khẩn báo đã tắt hơi,
     Mới gặp  nhau, tin lại đã lìa đời,
     Như ảo mộng, hết mong ngày tái ngộ.

     Từ tro bụi, quay cuồng trong bể khổ,
     Nay hoàn nguyên, trở lại bụi tro xưa..
     Không lo âu trời đất chuyển nắng mưa,
     Với bao chuyện não phiền đầy động loạn...

     Tuổi già yếu, Tử Thần như thấp thoáng,
     Như thập thò lưỡi hái sẳn sàng kêu,
     Ở nơi đâu, chẳng biết sớm hay chiều ?
     Điều chắc chắn thời gian còn: ngắn lại ...

     Tôi nằm xuống, cầu Ơn Trên thương đoái,
     Xin hộ phù trong giờ phút lâm chung,
     Giúp hồn linh an lạc bước cuối cùng,
     Sau năm tháng hành trình trên dương thế...

               Phước Tuyền Ngô Quang Huynh
                           (April 28, 2011)


Chủ Nhật, 1 tháng 10, 2017

CÓ NHỮNG ĐIỀU EM IM LẶNG... - Thơ Trần Mai Ngân





       CÓ NHỮNG ĐIỀU EM IM LẶNG...

      Có những điều...
      Em im lặng và anh không nói
      Đôi khi là ngọn gió của Thu
      Rất nhẹ nhàng khe khẽ như ru
      Đến tuyệt đỉnh tình yêu mộng ảo...

      Cũng có lúc
      Như con sóng dập dồn điên đảo
      Nhấn chìm nhau khát nhớ xanh xao...
      Hay nhiều khi là những cơn đau
      Xoáy buốt rát trái tim bất định

      Những điều ấy
      Em yên lặng và anh không nói
      Chỉ âm thanh sóng gió biển khơi
      Cuộn chúng mình ném giữa cuộc chơi
      Của đời sống mông lung huyền ảo

      Anh có hiểu
      ... những điều ta không nói
      Nào xa xôi nào ngăn cách đâu anh
      Biển với Trời kề gần sát rất xanh
      Mà sao lạ, mà mong manh đến vậy!

      Anh có hiểu
      ... những điều em không nói
      Là muôn trùng là mãi mãi không anh
      Cứ lặng im... đừng trách cứ trái tim
      Nó vốn dĩ mong manh và dễ vỡ...

                                Trần Mai Ngân

LẠI TRAO ĐỔI VỚI CHÂU THẠCH - Phạm Đức Nhì

       
                     Tác giả Phạm Đức Nhì

LẠI TRAO ĐỔI VỚI CHÂU THẠCH

Mọi chuyện tưởng đã qua. Nhưng dưới bài viết Ba Điều Về “Cái Tâm Đặt Ở Đâu?” của anh Đặng Xuân Xuyến (trên FB ĐXX) anh Châu Thạch có một bình luận khá dài trong đó có hai ý chính liên quan đến tôi. Phần còn lại anh giải thích lý do tại sao anh chọn phương cách Bình Thơ “Chỉ Khen - Không Chê”. Tôi lại phải xin lần lượt trả lời trực tiếp hai ý của anh.

Khía Cạnh Kỹ Thuật Của Vấn Đề

Anh Châu Thạch có nhận xét về bài viết Ghi Chép Từ Cuộc Tranh Luận Đầu Xuân của anh Đặng Xuân Xuyến như sau:
Tôi nghĩ một cuộc tranh luận văn học hay một giai thoại văn học được ghi lại đầy đủ là một việc làm chính đáng và cần có để truyền thông đến với mọi người và lưu lại làm tài liệu chớ sao lại cho là xấu nhỉ. Tôi nghĩ nếu ĐXX không làm việc đó thì cũng có một người khác làm và phải hoan hô họ. Tôi cũng đã từng tổng kết một cuộc tranh luận với đề tài " Về hay không về".
Tôi đồng ý với anh Châu Thạch việc tổng kết một cuộc tranh luận văn học là rất hữu ích - và trong một số trường hợp - cần thiết. Nhưng bài Tổng Kết của anh Đặng Xuân Xuyến có những nét đặc thù như sau: