Trang

Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

THEO NHAU CÙNG DẠO PHỐ - Đặng Lệ Khánh, Thảo Nguyên


                       

                           Ý thơ: Đặng Lệ Khánh
                           Nhạc: Thảo Nguyên
                           Hòa âm:Võ Công Diên
                           Trình bày: Ca sĩ Thùy Dương
                           Video clip: Phú Đoàn


             THEO NHAU CÙNG DẠO PHỐ


             Trả ly bia cho quán
             Trả hơi đắng cho bia
             Trả khói cho không khí
             Trả buồn vào hôm kia

             Đi theo nhau lên núi
             Sầu không tới nửa vời
             Đỉnh đầy mây giăng lối
             Xuân đến trên đỉnh trời

             Hái một ngọn cỏ bồng
             Quấn vào chân thay tóc
             Thơm ngát hương ruộng đồng
             Quên khuấy mình từng khóc

              Khoác nắng vào cho ấm
              Lượm ít hạt sương rơi
              Hái mây bỏ vào túi
              Dắt thanh thản vào người

              Ta cùng đi xuống phố
              Đưa tay chào mọi người
              Khi không mà cười mỉm
              Mây trong túi reo vui

              Nắng nhấp nhô trên tóc
              Sương ướt mềm trong lòng
              Thanh thản nghe đầy ắp
              Đường đi chợt nhẹ không

              Ta nhìn ta tuyệt vời
              Áo lụa quấn chân người
              Màu gió xuân dìu dịu
              Sương khói, ừ thế thôi

                      Đặng Lệ Khánh



              

Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014

SỢI TÓC - Phạm Tường Đại, Thoại Vy

      Trong một sát na bất chợt, soi gương nhìn lại mái đầu đang dần bạc trắng theo bụi thời gian, nhà thơ Phạm Tường Đại như trăn trở suy tư với từng sợi tóc đời mình.

               
            

                      Thơ: Phạm Tường Đại
                      Diễn ngâm: Thoại Vy
                      Video clip: Phú Đoàn


            SỢI TÓC
            (Tặng La Thuỵ)

            Sợi tóc sao khéo đành hanh
            Sợi thì trắng sợi thì xanh nực cười
            Sợi trắng trang trải nợ đời
            Sợi xanh còn chút duyên trời đó chăng.

            Mải vui quên nút miệng bình
            Hèn chi nợ cứ rập rình mãi thôi
            Có còn thương chút thơ ơi
            Xin đừng buộc mãi duyên tôi với nàng.

            Thì thôi dù có trễ tràng
            Nghiệp đời đã trót đa mang cũng đành
            Nhâm nhi cùng tóc tự tình
            Hoá ra mình nói với mình trong gương.

                                             Phạm Tường Đại

Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

CẢM ĐỀ KHƠI XA - Kha Tiệm Ly


         

                   
          CẢM ĐỀ KHƠI XA

          1. Màu áo trinh nguyên ta vẫn nhớ,
          Dù bụi thời gian cố nhạt mờ.
          Từ hoa phượng em cài lên mái tóc,
          Anh học trò dạo ấy biết làm thơ.

          2. Và từ lúc tình em chưa mở ngõ,

          Ta cũng từng thức trắng đếm sao đêm.
          Mơ cánh phượng gói màu thương màu nhớ,
          Mượn gió hè hôn trộm tóc vai em.

          3. Lá thư hồng ta ép hoa phượng đỏ,

          Tìm lời thơ nắn nót suốt bao đêm.
          Rồi ta nói tiếng yêu em từ đó,
          Thẹn thùng ai e ấp má môi duyên.

          4. Sương chạm lá, lá buốt lòng rơi lệ,

          Khi bước phiêu du chưa hẹn một ngày về.
          Ta đi để lại trời dâu bể,
          Sương đọng làm chi khóe mắt em?

          5. Tóc biếc một lần che mặt ngọc,

          Đủ ngàn năm ta ủ mối tình si.
          Em một buổi lên thuyền qua bến lạ,
          Đủ trăm năm hoa rụng ngập đường đi!

          6. Lục bình năm cũ nay còn tím,

          Buồn kéo ta về bên bến sông.
          Khi trái tình yêu vừa đỏ chín,
          Thì môi em ai lấy phượng tô hồng!

          7. Trường ta giờ bỗng dưng xa lạ,

          Đâu rồi áo trắng cũ, người ơi!
          Còn đâu nữa, tóc dài che nón lá.
          Cây phượng xưa hoa úa rụng tơi bời.

          8. Em đi mang cả khung trời cũ,

          Mới biết rượu tình cũng đắng cay.
          Trăm cánh phượng hồng, trăm héo rũ,
          Ta ngàn đêm nhớ, bấy đêm say!

          9. Hay sông đời bên trong, bên đục,

          Mà sông tình mới bên cạn, bên sâu.
          Mắt ngày ấy đã khô chưa dòng lệ,
          Mà từng đêm ta rượu uống đong sầu?

         10. Chẳng đợi thuyền lao vào sóng gió,

          Mới thấy dòng yêu lắm thác ghềnh.
          Chẳng trách tình em gây bão tố,
          Cho thuyền ta mãi cứ lênh đênh.

                                              Kha Tiệm Ly

Thứ Ba, 9 tháng 9, 2014

MAI BỎ RỪNG MÀ ĐI - Lương Minh Vũ, Trần Nhàn, Quốc Duy


              

                              Nhạc & lời: Lương Minh Vũ
                              Hoà âm: Trần Nhàn
                              Trình bày: Ca sĩ Quốc Duy
                              Video clip: Phú Đoàn




Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2014

BÊN SÔNG DINH - Phạm Tường Đại


             

               BÊN SÔNG DINH
                (Tặng La Thuỵ)

               Sông Dinh con én gọi mùa
               Thuyền ai đậu bến sông mơ tự tình
               Hạt sương rơi nặng trên cành
               Hoa ti - gôn khuyết nửa vành con tim

               Tiếng chim chiều hót bình yên
               Gió cuồng say gió từ thiên cổ nào
               Cánh buồm vời vợi trăng sao
               Còn nghe năm tháng sóng trào mù tăm

               Đường xuân chưa lộ ánh rằm
               Đã nghe lòng đất nảy mầm thời gian
               Bỗng xuân dậy tiếng tơ đàn
               Ta âm thanh lạc dưới làn âm thanh

                                         Phạm Tường Đại

Thứ Ba, 2 tháng 9, 2014

LỜI VỌNG CHÂN MÂY - La Thuỵ, Nhã My, Trần Nhàn, Thanh Hoa

Bài thơ  LỜI VỌNG CHÂN MÂY tôi viết, sau khi đọc tập thơ HÁT GIỮA RỪNG CHIỀU do nhà thơ Đinh Hồi Tưởng tặng. (Đinh Hồi Tưởng là bút danh của thượng toạ Thích Tấn Tuệ, trụ trì chùa Thanh Trang Lan Nhã - còn được gọi là chùa Đây - cạnh con suối Đó khá thơ mộng ở thị xã La Gi, Bình Thuận). Bài thơ này, không ngờ được khá nhiều thi hữu vui họa. 

                            
                   Từ trái sang: 
                   Nhã My, La Thụy, Thích Tấn Tuệ, Kha Tiệm Ly


                  LỜI VỌNG CHÂN MÂY
                 (Cảm đề "Hát giữa rừng chiều" của ĐHT)

                 Non thiền lắng bợn sắc không
                 Suối nguồn lờ lững một dòng chân như
                 Hương Tây phương giũ phù hư
                 Thoát trùng bể khổ Thuyền Từ phiêu diêu
                 Hòa mình cùng chốn tịch liêu
                 Chuông mai Suối Đó, kinh chiều Chùa Đây
                 Thì thầm lời vọng chân mây
                 Rừng chiều ai hát riêng tây vô thường
                                                              La Thuỵ

                                  HOẠ:

                 1/
                 LỜI VỌNG CHÂN MÂY

                 Lắng lòng nuôi dưỡng tâm không
                 Vui cùng tuế nguyệt thuận dòng chân như
                 Sắc hồng mây thả phù hư
                 Hoa trôi suối bạc hiền từ phiêu diêu
                 Đâu quang đãng, đâu tịch liêu
                 Sắc không, không sắc những điều đó đây
                 Cuốn theo cơn gió đùa mây
                 Ngàn sao bóng nguyệt lắt lay vô thường
                                                                   Nhã My

                 2/
                 LỜI VỌNG CHÂN MÂY

                 Tâm thiền từng trải sắc không
                 Hữu thân hữu động lội dòng chân như
                 Lý tìm chân lý thực hư
                 Xả thân mới có hồn từ phiêu diêu
                 Khi rậm rực lúc hoang liêu
                 Vòng xoay nhật nguyệt sớm chiều là đây
                 Buồn vui trắng tải ngàn mây
                 Hạc vàng để lại lầu tây y thường
                                                  Võ Sĩ Quý 
                                       
                 3/
                 VÔ THƯỜNG

                 Hồng trần sắc lập dị không
                 Cuộc đời vốn dĩ là dòng chân như
                 Tịnh tâm mặc lẽ thực hư
                 Tạm rời bể khổ hồn từ phiêu diêu
                 An nhiên giữa chốn cô liêu
                 Ươm vần gieo ý vui nhiều từ đây
                 Thả hồn theo gió cùng mây
                 Sầu như tan biến ngất ngây vô thường
                                                               Clover

                 4/
                 VỌNG TỪ HƯ KHÔNG
          
                 Lòng trần đón gió hư không
                 Đường trần vô trước suối dòng như như
                 Cõi trần sạch bóng phù hư
                 Tây phương: Bến đó, thuyền từ tiêu diêu
                 Đất trời đâu chốn hoang liêu
                 Tâm bình ý tịnh sớm chiều: Chùa đây
                 Gió yên biển lặng quang mây
                 Bát phong bất động phương tây: Tâm thường   
                                                                Lê Văn Thanh

                 5/
                 SUY NIỆM BIỂN TÌNH

                 Đường trần ảo mộng có, không
                 Tâm hồn hướng thượng chung dòng sông như
                 Trái tim nhân ái nào hư
                 Mênh mông sóng vỗ biển Từ phiêu diêu
                 Sắc hồng nhân thế cô liêu
                 Bổng nghe tiếng vọng về chiều đâu đây
                 Biển tình tỏa sáng trời mây
                 Tâm linh suy niệm đẹp thay vô thường.
                                                             Đức Hạnh
                                                              4.7.2016