BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 26 tháng 3, 2019

RƯỢU VỚI BẠN THƠ - Thơ Ái Nhân


     
                                 Nhà thơ Ái Nhân


ÁI NHÂN - RƯỢU VỚI BẠN THƠ

Xin mời…cạn chén cùng thơ
Đừng trăn trở nữa, đừng ngơ ngẩn buồn
Tình xưa mọc cánh chuồn chuồn
Nửa đời sao sóng vẫn cuồn đáy sông?

Vô thường sắc sắc không không
Tình như phiên chợ chưa đông đã tàn
Mặc cha cái kiếp cơ hàn
Cứ phiêu tít mít ngút ngàn mây xanh

Uống nào thêm chén nữa anh!
Bao nhiêu khao khát long lanh lại về
Bến quê hôm ấy ai thề
Dung dăng đêm hội tràn trề gió trăng

Nhắm nào huynh miếng xáo măng
Tinh thần xăm lốp đang căng xá gì
Vàng thau lẫn lộn bấc chì
Cao xanh kia đã chắc gì hơn ta?

Chúng mình một kiếp xa hoa
Trăm năm dâu bể bôn ba cuộc người
Buồn vui còn biết khóc cười
Vẫn hơn chán vạn những lời vô tâm

Kệ đời nó bảo mình hâm
Khạo khờ ôm mối tình câm thuở nào
Sinh ra cùng bọc “đồng bào”
Nhân gian vô cảm lẽ nào không thương?

Kiếp tằm ngàn sợi tơ vương
Phong trần gió bụi tai ương hải hồ
Say cho tới bến tới bờ
Buồm căng lên đỉnh mây chờ…xem tiên

                                                  Ái Nhân

CHỢ HẠ LŨNG - Thơ Nguyễn Khôi


         
                 Nhà thơ Nguyễn Khôi 


         CHỢ HẠ LŨNG
                     
Chợ Hạ Lũng mỗi sớm mai nhóm họp
thật  tưng bừng từ Phố xuống, làng sang
Trong chợ đủ nhà hàng, ki ốt
Người thôn quê chiếm cứ cả mặt đường.
                        
Mợ đi chợ xe sang đậu đầu phố
Ô dù che, Ô sin bước theo hầu...
- U đi chợ gánh hàng vai nặng trĩu
Hoa vườn nhà buộc níu cả buồng Cau...
                        
Thời mở cửa có dâu Tây, rể Nhật
Cá tôm tươi từ Cảng đón chào mời
- Con cá Vược sáng ngời vung đuôi quẫy
Ai người hay Ngư phủ giữa trùng khơi...
                        
Chợ Hạ Lũng chừng bao đời vẫn thế
Vội vàng như " ăn sóng, nói gió" quen
Em vẫn thế mỗi lần về thăm mẹ
Lại ra ngồi giãi thẻ với Dì em.

                         Nguyễn Khôi
Phố chợ Lũng - Hải Phòng  22-3-2019

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2019

NHỚ MẸ - Thơ Hồng Thúy, nhạc Trần Bảo Như, ca sĩ Thùy Dương, video clip Duy Hân


   


NHỚ MẸ

Mẹ tôi,
Bên trời thắp khói đợi
Mờ mịt tím mùa trôi
Biển kia ngàn sóng bạc
Mái xuân đời phai phôi
Lặng ngóng…
Con yêu xa cuối trời
Lời nguyện úa bờ môi
Áo vai ngùi nắng hạ
Bóng nhà… dáng mẹ côi

Xưa... về loang mầu mắt
Nhòa nốt đàn tả tơi
Bàn tay con vụng nhịp
Gõ buồn phím đầy vơi

Nức nở mây chiều ráng
Nhuộm ướt vùng thanh âm
Đau từng viên đá sỏi
Trở trăn lối con về…

Mẹ ơi !
Chân đành câu lỗi hẹn
Lời niệm giấc sầu ru
Biển sâu tình chưa trọn
Héo hon lòng thiên thu

Trà cũ… hương xưa như thoáng về…
Mảnh tình gió ngàn bay
Cách muôn trùng biển động
Giọt ngậm ngùi, nước mắt nào cay

                                    Hồng Thúy

        

Thơ :Hồng Thúy
Nhạc: Trần Bảo Như
Ca sĩ: Thùy Dương
Hoà Âm: Đỗ Hải
Slideshow: Duy Hân

XUÂN THÌ RẠO RỰC DUYÊN TƠ - Thơ Nhật Quang


     


XUÂN THÌ RẠO RỰC DUYÊN TƠ

Lênh loang giọt nắng bên thềm
Vàng lên nhánh tóc hong mềm vai xuân
Lụa nghiêng cánh gió trong ngân
Mắt nồng nàn ngát xanh ngần hương non

Nõn nà ngực đẫy nét son
Đương thì rạo rực, khát mòn duyên tơ
Môi thơm nụ hé xuân mơ…
Đa đoan nhắp vội đêm vờ vật yêu

Run run tim vấp tình xiêu
Nhánh tương tư rụng cô liêu ngập lòng
Buộc nhau chặt mối chỉ hồng
Nổi lênh duyên phận cầu mong ý trời.

                                        Nhật Quang
                                          (Sài Gòn)

BÂY GIỜ TA NHƯ... - Thơ Châu Thanh Thủy


      
                                 Tác giả Châu Thanh Thủy


BÂY GIỜ TA NHƯ...                            

Bây giờ ta như con sóng                             
Lênh đênh xô dạt bến bờ.                             
Bây giờ ta như cơn gió                             
Cuốn tìm kí ức ngày xưa.                                                

Hồn về với những đêm mưa                             
Bóng ai chân trời xa khuất.                             
Hình như có gì đang mất                              
Hình như có gì đang quên.                             

Ta về cùng với bóng đêm                             
Bước chân yếu mền nông nổi.                             
Xa xăm mơ hồ gió thổi                             
Cuốn đi chiếc lá cuối trời.

           Châu Thanh Thủy

EM CÓ NHỚ... - Thơ Hiệp Kim Áo Tím


   
               Nhà thơ Hiệp Kim Áo Tím


EM CÓ NHỚ...

Em có nhớ... một thời mực tím
Một bài thơ ta mãi đi tìm
Bâng khuâng áo trắng đùa trong nắng
Một thoáng rồi bay như cánh chim

Em có nhớ... mỗi lần trốn học
Giấu cặp lang thang trên triền dốc
Ngắm áng mây trời... trôi mãi trôi
Em bảo mây là người cô độc

Em có nhớ... một chiều nắng hạ
Một kỷ niệm hoài nhớ trong ta
Gối đầu trên thảm cỏ mượt mà
Thỏa thích ngắm nhìn trời bao la

Em có nhớ... một chiều mưa rơi
Đưa tay nhặt mãi sao không tới
Bầy mối tango một vũ điệu buồn
Từng đôi cánh mỏng gió buông lơi

Em có nhớ... Một thời ta yêu
Ước mơ bay bổng đôi cánh diều
Dang tay đón cả chân trời rộng
Thương lắm mà sao chẳng nói nhiều?

                            Hiệp Kim Áo Tím
                            Đà Lạt, 24/3/2019

MÙA ĐI - Thơ Nguyễn Thành Tâm


    
             Nhà thơ Nguyễn Thành Tâm


MÙA ĐI

Ta đi qua ngày giông gió
Rụng một nỗi buồn sang nhau
Ta đi qua ngày xa lạ
Nhặt lên phút cuối bắt đầu

Mùa thay gục màu lá đỏ
Biếc xanh e ấp nảy mùa
Mùa đi bạc mùa lá đổ
Muôn trùng trổ hạnh xanh sau

               Nguyễn Thành Tâm

LỜI TRI ÂN MUỘN MÀNG KHI NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Vĩnh Hoàng


     
                Tác giả Vĩnh Hoàng


     LỜI TRI ÂN MUỘN MÀNG KHI NGƯỜI ĐÃ KHUẤT
                                                                                Vĩnh Hoàng

Tôi Vĩnh Hoàng, tình cờ đọc bài “Lời Tiễn Biệt” của thầy Hoàng Đằng viết về Cha Nguyễn Vân Nam sinh năm 1935 người làng Đốc Sơ, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên. Cha mất ngày 17-4-2016 nhằm ngày 11-3 Bính Thân. Bài này tác giả thay cho lời cáo phó.
Sau những dòng tiểu sử đã nói lên công lao của cha dành riêng cho sự nghiêp giáo dục với những học trò nghèo Quảng Trị thất học trong hoàn cảnh cuộc chiến ngày một lan rộng trên quê hương từ những năm 69 đến 75 của thế kỷ trước.

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2019

DUYÊN LAU - Thơ Ái Nhân


    
 

DUYÊN LAU

Bên ni ngập ngụa nỗi sầu
Bên tê hớn hở thả câu mơ màng
Mấy mùa đợi bóng Ngưu sang
Nghẹn ngào Chức Nữ bẽ bàng dạ đau

Duyên tình bạc trắng hoa lau
Thủy chung ngơ ngác lên cầu đợi trăng
Đâu rồi chân sáo dung dăng
Đâu rồi loan phượng thung thăng đường giời?

Giấu đau dưới đáy mắt cười
Ánh trăng bạc phếch trong lời hẹn xưa

                                              Ái Nhân

LỜI HẸN ƯỚC - Thơ Nguyên Lạc


       
                        Nhà thơ Nguyên Lạc


LỜI HẸN ƯỚC

1.

Em còn trẻ những ước mơ quá đẹp!
Tròn nụ cười phượng đỏ con đường
Bước tung tăng chân sáo ngôi trường
Những hò hẹn nồng nàn góc phố

Em còn trẻ đâu biết đời quá dữ!
Đâu biết đời đầy những khổ đau
Đâu biết người không dung thứ nhau
Toàn lừa lọc mưu toan ám hại

Đáng đời chưa ai bảo em khờ dại!
Tin lời tên lãng tử như anh
Để trách hờn nước mắt lưng tròng
Để chờ đợi quắt quay chiều phố vắng

Để đếm bước rã rời cay đắng
Đường quạnh hiu dài lắm phải không em?
Đáng đời chưa ai bảo yêu lầm!
Tên lính trận hoang tàn bạt mạng

HAI MÙA NHỚ NHAU - Thơ Quang Tuyết


      
                 Tác giả Quang Tuyết


HAI MÙA NHỚ NHAU

Trời đang mưa kìa nhỏ
Có ướt áo người về
Anh ngồi thương số phận
Của trong ni, ngoài tê

Quê miềng chừ nắng cháy
Gió Lào tung bụi mờ
Hạ treo cành phượng đỏ
Ve reo hoài điệu thơ

Mưa vẫn mưa nặng hạt
Người vẫn ngồi nhớ ai
Ai của thời xưa cũ
Vương hoài luôn giấc mai

Anh mơ bàn tay nhỏ
Dịu mềm ướt trong mưa
Anh yêu làn tóc xõa
Nhớ thương biết sao vừa

Phải chi ngày xưa ấy
Đừng xếp bút ra đi
Đừng thay màu áo trận
Đừng nghĩ chuyện chia ly

Thì duyên kết nên duyên
Nối thành hoa chỉ đỏ
Ngọt ngào môi của nhỏ
Lời yêu thương Mình ơi

Nhưng mưa hoài nỏ ngơi
Từng dòng cuốn phận người
Anh tìm trong giấc mộng
Một thời ta chung đôi

              Quang Tuyết

TẠ LỖI - Thơ Trần Mai Ngân


   
                    Nhà thơ Trần Mai Ngân


TẠ LỖI

Khi ngắm ảnh em cười anh bỗng khóc
Giờ còn đâu chỉ là khói là sương
Dẫu biết yêu là một cuộc vô thường
Anh vẫn tiếc, vẫn lòng đau khôn tả...

Đôi mắt em mãi dịu hiền như thuở
Một thoáng buồn xa vắng ở nơi đâu
Chịu đựng anh, em đã cố nén sầu
Em vẫn bước thản nhiên trong định mệnh

Anh vô tư đôi khi như hời hợt
Mặc lo toan em đôn đáo ngược xuôi
Anh buông mình chìm trong những cuộc vui
Em không trách mà lặng im chịu đựng

Bao năm tháng dửng dưng cùng số mệnh
Tình bạc đầu anh quay lại cùng em
Vẫn ngôi nhà và hoa cỏ thật êm
Em vẫn thế nụ cười cho độ lượng

Để đến lúc em nhẹ nhàng thanh thản
Bước khỏi đời anh vĩnh viễn không còn
Thương ngày xưa em gánh hết mỏi mòn
Anh nông nổi... cả đời anh nông nổi

Và bài thơ như một lời tạ lỗi
Cả đời này anh tạ lỗi cùng em...

                      Trần Mai Ngân
(Tặng những người phụ nữ gặp bến nước không may)

Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2019

“SAY ĐI EM”, MỘT BÀI THƠ “TỚI BẾN” – Phạm Đức Nhì


   
                                   Thi sĩ Vũ Hoàng Chương

     
        “SAY ĐI EM”, MỘT BÀI THƠ “TỚI BẾN” 
                                                        Phạm Đức Nhì

Tôi không nhớ đã “quen biết” bài thơ Say Đi Em của Vũ Hoàng Chương ở đâu và khi nào. Nhưng trong danh sách những bài thơ hay để giới thiệu với độc giả thì nó đứng đầu. Đọc để cảm thì sao cũng được – đó là “cái riêng” của mỗi người khi đọc thơ, những người khác ít ai dám xía vào. Nhưng bình thơ thì phải có khen chê - phải có một quan niệm về thơ để làm chỗ dựa cho sự khen chê đó. Mỗi lời khen, tiếng chê - ngoại trừ cái hay, dở của ngôn ngữ thơ - đều phải có lập luận để giải thích, và nếu bị phản bác, để bảo vệ nó.

TIẾNG LÒNG - Thơ Hoàng Yên Lynh


        
                          Nhà thơ  Hoàng Yên Lynh                       


TIẾNG LÒNG
                         
Buồn xuống ngang vai sầu cô quạnh
Rừng chiều chuếnh choáng bước loanh quanh
Rượu rót không đầy ngăn dĩ vãng
Thương nhớ hoen vàng giọt nắng hanh.

Chim rừng gọi bạn về xây tổ
Ta gọi đời ta cuộc tỉnh mê
Gươm cùn rượu nhạt trăng lều cỏ
Hỏi người, người có nhớ đến ta.

Chiều lại buồn rồi ta đối bóng
Tình như sương khói giữa mênh mông
Thời gian đã nhuốm từng sợi bạc
Ơi đất khách hề! Kẻ bại vong...

Ta uống cho đời ta ly cạn
Chỉ với rừng thôi rượu tri âm
Rừng khuya thác đổ ta bầu bạn
Nhân nghĩa tình đời mây khói bay.

                                 Hoàng Yên Lynh

MỘT CÂU HỎI, LỬA TÌNH... - Thơ Tịnh Đàm


   
                 Nhà thơ Tịnh Đàm


MỘT CÂU HỎI

Vẫn còn đó... một nỗi buồn
Tôi không biết nữa... Cội nguồn vì đâu ?!
Còn
Cứ da diết...
Cứ rưng sầu !
Đôi khi
Chợt lắng vào sâu đáy hồn !
Hỏi tôi
Với những bồn chồn
Thấy chiều tím nẻo hoàng hôn ..
Chạnh lòng !


LỬA TÌNH...

Lửa tình
Thắp ở mắt, môi
Đủ không em ?
Nỗi bồi hồi anh trông.

Anh xin làm gió phiêu bồng
Mang lời yêu
Rải...
Cánh đồng mơ em.

         TỊNH ĐÀM
(Hóc Môn,TP. HCM)

GIÁ NHƯ... - Thơ Quang Tuyết


   
                 Nhà thơ Quang Tuyết


GIÁ NHƯ...

Giá như trời cho giọng hát hay
Tôi sẽ ôm đàn...
Hát những bản tình ca từ thơ mình sáng tác
Để nhịp con tim theo từng nốt nhạc
Là lòng tôi gởi gắm đấy người ơi
Thăng, trầm thổn thức chơi vơi
Rồi trăn trở theo mệnh đời dang dở
Thả ngu ngơ vào mây bay sóng vỗ
Vào tiếng mưa
Vào hơi thở yêu thương
Để bước đi như vó ngựa can trường
Tan vỡ
Chia ly
Không làm chân chùn bước
Ai có biết
Bài ca là toa thuốc
Dịu cơn đau lành vết sướt tình xưa
Em sẽ hát
Chẳng cần hay anh nhỉ?
Từ những bài thơ
Hoà cung bậc cứ như mơ

                  Quang Tuyết

Thứ Năm, 21 tháng 3, 2019

ĐIỂN TÍCH VĂN HỌC: “CON CUỐC GỌI HÈ” – Đỗ Chiêu Đức


         Ã„á»— Chiêu Đức
                           Tác giả Đỗ Chiêu Đức
 
                
        ĐIỂN TÍCH VĂN HỌC: “CON CUỐC GỌI HÈ” 
                                                                       Đỗ Chiêu Đức
                               
          Ai xui con cuốc gọi vào hè,
          Cái nóng nung người nóng nóng ghê

     Con Cuốc, ta còn gọi là Con Chim Quấc, đồng âm với chữ Quốc là Nước; tên chữ Nho là Chim Đỗ Quyên với thành ngữ Đỗ Quyên Đề Huyết như sau :

    ĐỖ QUYÊN ĐỀ HUYẾT  杜鵑啼血: là Chim Đỗ Quyên kêu đến mửa máu miệng ra vì nhớ nước thương dân. Chim Đỗ Quyên còn có tên là Đỗ Vũ, Tử Quy, Tử Quyên, giới bình dân Miền Bắc gọi là Con Quốc, Miền Nam gọi là con Cuốc.
Đỗ Quyên kêu suốt ngày đêm từ đầu xuân cho đến cuối hạ, sang thu thì tắt tiếng. Tiếng cuốc kêu đều đều trầm buồn gợi nhiều cảm xúc trong những đêm hè và khi há miệng ra kêu thì da bên trong miệng toàn một màu đỏ, nên mọi người lầm tưởng là chim kêu đến thổ huyết mà chết.
Khoảng thời gian chim cuốc kêu lại nhằm lúc có một loại hoa đỏ thắm nở rất đẹp khắp núi đồi, nên dân gian lại truyền tụng rằng : Hoa có màu đỏ thắm là do nhuộm máu của chim Cuốc thổ ra, vì thế mà gọi loài hoa đẹp đó là Hoa Đỗ Quyên. Theo như bài thơ Ngũ Ngôn của Thành Ngạn Hùng 成彦雄 đời Đường như sau :
                 
          杜鵑花與鳥, Đỗ Quyên hoa dữ điểu,
          怨艷两何賒, Oán diễm lưỡng hà xa.
          疑是口中血, Nghi thị khẩu trung huyết,
          滴成枝上花.  Trích thành chi thượng hoa !

Có nghĩa :

      *  Đỗ Quyên là tên của hoa và của cả chim,
      *  Một bên là oán hờn, một bên là đẹp rực rỡ, hai bên cũng
          không xa cách là mấy, nên...
      *  Ngờ là máu ở trong miệng (của con chim) đã...
      *  Nhỏ xuống nở thành hoa đẹp ở trên cành !

Diễn Nôm :

         Đỗ Quyên chim với hoa,
         Oán đẹp có nào xa.
         Ngờ là máu trong miệng,
         Nhỏ xuống cành nở hoa !