BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Mai Ngân. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Trần Mai Ngân. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 1 tháng 11, 2018

CHUỖI MAI KHÔI - Thơ Trần Mai Ngân


    
         Nhà thơ Trần Mai Ngân


CHUỖI MAI KHÔI

Tôi là người ngoại đạo
Cũng kết chuỗi Mai Khôi
Cầu nguyện người yêu tôi
Như lòng tôi đã thể...

Tháng Mười mùa chay về
Tim ngoan không nói dối
Thầm thì lời xin tội
Người đừng lạc lối xa....

Từng hạt chuỗi nhạt nhoà
Trong tay run chia cách
Lạc giọng lời kinh khô
Dĩ vãng đã đắp mồ...

Những hạt chuỗi Mai Khôi
Từng hạt rất ân cần
Quên đi ngày tháng cũ
Xa xôi đã một lần ...

                 Trần Mai Ngân
                    30-10-2018
                            

Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

NHỮNG HẸN HÒ TỪ ĐÂY KHÉP LẠI... - Trần Mai Ngân


   
                                  Tác giả Trần Mai Ngân


        NHỮNG HẸN HÒ TỪ ĐÂY KHÉP LẠI...

Đến một lúc nào đó mọi thứ xung quanh bỗng trở nên không còn tha thiết nữa. Những lợi danh, những tranh đua... không còn quan trọng nữa và những yêu thương cũng không cầu, không mong nữa !
Những lúc đó là bây giờ đây.
Ta chỉ muốn quay về ngồi yên dưới hiên nhà. Ngồi yên để ngắm mây nhẹ nhàng bay thênh thang cuối trời. Để lắng nghe tiếng gió thì thầm bên tai... về sự lãng quên và tha thứ.
Tha thứ cho ta, tha thứ cho người những cầu mong đổ vỡ... đó là sự độ lượng và tâm từ bi. Đó cũng là một hạnh phúc mang ý nghĩa vĩnh cữu khi không còn bận tâm giữa mất còn, được không...
Lòng thật bình yên quay về tâm chính niệm và hơi thở của mình.
Hít thở... để thấy mình may mắn có được một kiếp người đã trải qua vui buồn, yêu đương và xa cách. Dẫu thế nào ta cũng thấy tình yêu qua đi thật đẹp.
Cảm ơn cuộc đời đã cho ta dung thân đến hôm nay... Cảm ơn người những ngày xưa hạnh phúc, cả những hôm nay không còn... CẢM ƠN .

                                                                     Trần Mai Ngân
                                                                        28-10-2018

Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2018

LỜI KINH (2) - Thơ Trần Mai Ngân


      
                  Nhà thơ Trần Mai Ngân


LỜI KINH (2)

Trú trong kinh Bát Nhã
Lời xưa và dáng em
Chim bay về lối cũ
Đậu lại khóc bên thềm...

Mùa Xuân sao lại mưa
Cây Sầu Đông trổ muộn
Chiều xanh gầy dấu xưa
Thương nhớ sao cho vừa

Tiếng chuông hồi huyễn mộng
Gióng lên tình hư không
Mây bay trôi vô vọng
Tôi nhớ người xa xăm...

Ai cho tôi trần gian
Chôn những nỗi âm thầm
Lấp vùi gần trăm năm
Tim tôi sầu rướm máu

Ai cùng tôi nương náu
Những rã rời nay mai
Bới tìm hoài vô vọng
Nguyện cầu đừng nhạt phai...

                Trần Mai Ngân
                   23-9-2018

Thứ Bảy, 6 tháng 10, 2018

ANH... - Thơ Trần Mai Ngân


    
          Nhà thơ Trần Mai Ngân


ANH...

Tôi gọi anh là người tình cũ
Bởi có lúc ta đã từng yêu
Những ngày vui qua mất... không nhiều
Sầu chất ngất đỉnh cao chật vật

Tôi gọi anh là người tình cũ
Đắng cay nào nhói buốt trái tim
Còn bao điều không nói lặng im
Anh đâu hiểu tình sâu như biển

Tôi gọi anh là người tình cũ
Một sớm mai, một tối tìm nhau
Lời chia tay nào chẳng đớn đau
Những thương tổn không sao liền sẹo

Tôi gọi anh là người tình cũ
Chuyện ngày xưa trả lại sao trăng
Anh một lần đã chẳng băn khoăn
Sẽ nhớ mãi dư âm giọng nói

Tình nông nổi đã thành mây khói
Bay lên trời cay mắt mình tôi !

                       Trần Mai Ngân
                          05-10-2018

Thứ Năm, 4 tháng 10, 2018

VÀI CẢM NHẬN VỀ THƠ TRẦN MAI NGÂN - Đặng Xuân Xuyến


        

        VÀI CẢM NHẬN VỀ THƠ TRẦN MAI NGÂN
  
Thơ của Trần Mai Ngân là thơ của nỗi lòng. Hình như, chị mượn thơ chỉ để ghi lại Nhật Ký Nỗi Lòng nên thơ của chị gần gũi, dễ đi vào lòng người bởi đọc thơ chị. người đọc dễ “cảm”, dễ nhớ. Chị viết nhanh để ghi lại những cảm xúc thật của mình nên những câu thơ của chị rõ là của chị, không chịu ảnh hưởng cúa ai, cứ nhẹ nhàng đằm thắm, nhẹ nhàng chịu đựng, nhẹ nhàng hy sinh (có lẽ) như chính con người của chị.

Đọc những câu thơ:

- “Tôi đi nhặt lấy phù du
Trần gian một cõi mịt mù chơi vơi
Tôi tìm trong chiếc lá rơi
Phận người với cả một đời hư hao”
                                      (Phù Du)

- Ngồi buồn xòa ngón tay hao
Đã đan trong gió đã nhòa trong mưa
Gần xa cũng đã từng chưa
Ngón tay đeo nhẫn như vừa chơi vơi.
     (Ngồi Buồn Bấm Đốt Ngón Tay)

- Gió chiều, chân vội bước qua
Chỗ cười, chỗ đứng đã là ngày xư
Mười Hai trời chẳng thôi mưa
Tiễn Thu hay tiễn tôi vừa hôm nay!”
                                  (Tiễn Thu 2)

Người đọc thấy trân quý cuộc đời hơn dù những câu thơ ấy viết về sự cô đơn, về nỗi xót xa vì những dang dở chuyện tình, bởi thơ ấy không hề bi lụy, tiêu cực mà chỉ nhẹ nhàng dâng kín nỗi buồn, rồi nhẹ nhàng buông bỏ để người thơ trở về với những gì là của mình, thuộc về mình.

Tôi thích thơ chị, có lẽ cũng từ những câu thơ hay và tinh tế như thế.

Hôm nay, đưa thơ chị lên trang blog Đặng Xuân Xuyến, không hiểu lý do gì mà 3 lần tôi lập cập làm hỏng, cứ phải dàn trang lại. Vì đặc thù riêng (một phần do thiết kế) nên thời gian dành cho việc đưa bài lên trang blog Đặng Xuân Xuyến thường tốn khá nhiều nên tôi bực, định xóa hẳn bài nhưng tiếc công sức đã bỏ ra nên nán làm lại, vì thế mà tôi đọc kỹ bài thơ GIẬN của chị. Tôi bật cười với suy nghĩ: Thảo nào tên bài thơ là Giận!

Và cặm cụi ngồi gõ đôi dòng về Giận và cả về thơ của chị:

GIẬN...

Cứ một lần giận dỗi
Là thêm một cách xa
Mà em luôn nói dối
Không sao...em ổn mà!

Cứ một lần im lặng
Không nhìn nói với nhau
Làm tim em băng giá
Một mình âm thầm đau

Thêm một lần... lần nữ
Có chắc còn lần sau
Ngày mỗi ngày hờ hững
Nên tình đành xa mau...

Canberra trắng màu
Mây trôi xa xôi quá
Em nhủ lòng quên đi
Chuyện đôi ta... còn gì?

Canberra, 25 tháng 08.2018
     TRẦN MAI NGÂN

Vâng. Thơ Trần Mai Ngân là thế. Cứ thẳng tuột với những suy nghĩ của mình, chẳng cần chọn lựa câu chữ bóng bảy, chẳng cần rào dậu chắn be. Sự thẳng tuột ấy chỉ là chị tự nói với lòng mình, tự lẩm bẩm với nỗi buồn đang xâm kín lòng mình, sự nhẹ nhàng ấy rất phụ nữ Miền Tây:

Cứ một lần giận dỗi
Là thêm một cách xa

Biết là giận dỗi là căn nguyên của sự “cách xa” nhưng chị không giãi bày, không phân tỏ mà chỉ âm thầm chịu đựng, âm thầm để níu giữ:

        Mà em luôn nói dối
        Không sao... em ổn mà.

Câu: “Không sao... em ổn mà!” nghe như tiếng nấc đang được chị cố ghìm lại.

Chị tiếp tục thật thà với nỗi ấm ức đầy vơi của mình, bằng những câu không thể đời thường hơn, không thể thật hơn, cứ như chị bê nguyên xi nỗi ấm ức, hờn tủi của chị bằng những câu nói thường nhật trong cuộc sống vào thơ mà chẳng cần cầu kỳ gọt rũa, chẳng cần chọn lựa kỹ câu từ. Vì thế mà chuyện của chị, thơ của chị thật lắm, đời và dễ chạm vào lòng người:

Cứ một lần im lặng
Không nhìn nói với nhau
Làm tim em băng giá
Một mình âm thầm đau

Biết là sức chịu đựng của con người có giới hạn nên khi đối diện với lòng mình, chị lắng hỏi lòng mình, và cũng là tự nhủ với lòng mình: "Thêm một lần... lần nữa/ Có chắc còn lần sau". Biết sự nhường nhịn ấy, cam chịu ấy rồi cũng sẽ không đem lại kết quả tốt đẹp, nhưng chị lại buông xuôi, bất lực, tiếp tục cam chịu “thêm một lần”, rồi lần nữa, “lần nữa”... để chấp nhận sự đổ vỡ, chia ly: “Ngày mỗi ngày hờ hững/ Nên tình đành xa mau...”, thì thật là một bi kịch.

Nhẫn nhịn và bất lực trước cuộc tình sắp tan vỡ là tư tưởng yếm thế của một phụ nữ cam chịu xuyên suốt bài thơ.

Đọc bài thơ, không thấy hình bóng ai ngoài hình bóng chị, được mặc định bởi nhân vật "em" đang thủ thỉ kể chuyện tình buồn của mình. Cũng không biết căn nguyên những lần giận dỗi từ đâu, sự giận dỗi ở mức nào mà chỉ thấy hình ảnh nhẫn nhịn, cam chịu của chị, với những tâm sự của riêng chị, cũng rất chung chung, mơ hồ, khiến người đọc dù mến thương, cảm thông với nhân vật "em", vẫn buông tiếng thở dài, nhẹ nhàng trách cứ: "tại anh tại ả, tại cả đôi đường.".

Dù thế, thì "Giận" vẫn là bài thơ nhiều cảm xúc, cuốn hút người đọc bởi sự chân thành trong từng câu chữ của người viết.

Vâng! Thơ của Trần Mai Ngân là thế, là thơ của nỗi lòng, là tấm gương phản chiếu chân thực cuộc sống mà nữ sĩ Trần Mai Ngân đã trải qua, đã cảm nhận và đối diện.

Tôi thích những câu thơ buồn nhẹ nhàng nhưng lại rất sâu, rất thấm, kiểu:

Xa nhau, ừ nhỉ xa nhau vậy
Vá víu trăm năm một nụ cười
Mắt đã rời xa không trở lại
Lúc ở cạnh nhau đã vắng rồi.
                   (Khắc Vào Gió)

Nhưng tôi mong lắm được đón đọc những bài thơ tươi rói nụ cười, những niềm tin rạng ngời về sự vẹn tròn, đủ đầy của tình yêu chung thủy như mái ấm gia đình mà chị đang có, về những hạnh phúc lứa đôi mà tôi thấy đã có nhưng chưa nhiều trong thơ của chị.

                                                            Hà Nội, 27 tháng 09.2018
                                                              ĐẶNG XUÂN XUYẾN

EM... - Thơ Trần Mai Ngân


      
                          Nhà thơ Trần Mai Ngân

EM...

Em thích được vùi vào ngực anh
Để nghe nhịp nồng nàn nơi đó
Trái tim anh rực đỏ
Nói lời dấu yêu em...

Em thích úp mặt vào tóc anh
Để hít hà thanh xuân còn lại
Đừng hỏi em tại sao
Lời tình yêu không màu. 

Em thích quấn chặt anh không buông
Dẫu có lúc buồn hay chấp giận
Nhưng em không ân hận
Vì ta vẫn còn đây

Em hương trầm mê hoặc ngất ngây
Cho đông lạnh ấm nồng mãi mãi
Để ta không ngần ngại
Làm giông bão trời sao...

Em trôi bồng bềnh ngọn sóng cao
Vỗ vào bờ tràn khát yêu đương
Nhưng dường như...dường như
Nhưng... hình như...  hình như...

Khát vọng là mây trôi
Và vẫn còn xa xôi...
Xa xôi...anh ơi !

        Trần Mai Ngân
           1-10-2018

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2018

ĐÊM THU - Trần Mai Ngân



                Tác giả Trần Mai Ngân


   ĐÊM THU

   Đêm Thu
        Một dải Ngân Hà lấp lánh vây lấy vầng Trăng đầy tròn khi màu xanh, khi màu vàng. Loáng thoáng trên trăng có dáng của Hằng Nga trăm năm diệu vợi... không biết vui buồn. Cứ mãi khuôn trăng đầy đặn, nụ cười hiển nhiên xa vắng...

   Đêm Thu
        Một và nhiều kỷ niệm kéo về... Nào là khăn voan áo cưới, xác pháo và hoa Giấy rơi rơi... Nào là hụt hẫng hoang mang khi qua đi thời thiếu nữ...
        Lâu ngày, nhiều tháng, qua năm... qua năm tất cả trở nên im ắng như đám mây nhiệm vụ là phải trôi đi theo gió!

   Đêm Thu
        Một trái tim thức giấc và thấy nó vẫn còn đập. Đập để nuôi nhịp thở sáng, trưa, chiều, tối...
       Lắm lúc trái tim buốt đau khi chợt nhận ra nó đã phai úa và chẳng còn bao lâu nữa!

   Đêm Thu
         Có những hội ngộ, có những chia tay. Đôi khi chỉ là tạm biệt, nhiều khi là vĩnh viễn. Con người ta hay rơi lệ khóc người, khóc mình...
         Sắc không hư ảo. Rồi cũng quên và quen thôi!

   Đêm Thu
        Thiền! Quạnh vắng lắm âm thanh đêm thật thà yên lặng... Thở, thở... nghĩ đến một điều hay một người duy nhất luôn canh cánh bên lòng...
       Thiền ! Thở và nghĩ. Thở và nghĩ. Đêm Thu.

                                                     Trần Mai Ngân

Thứ Hai, 24 tháng 9, 2018

CHÉN TÌNH YÊU - Thơ Trần Mai Ngân


    


CHÉN TÌNH YÊU

Hãy nâng chén tình yêu và uống cạn
Những mê say cùng tha thiết tràn ly
Dẫu đôi lần lệ có ướt thấm mi
Vẫn đắm đuối ta yêu người nông nổi...

Hãy nâng chén tình yêu như độc dược
Một lần say, một lần chết trên tay
Đôi tay mềm ru giấc ngủ mơ hoa
Trên da ngát mùi thơm hương ngà ngọc...

Hãy nâng chén cạn đi niềm cô độc
Quên ngày mai hay ngày mốt không còn
Tình trượt dài trên miền cỏ mượt non
Miên man mãi khoảng trời xanh rất đẹp

Cùng cạn chén ngõ tình yêu chật hẹp
Đã giam ta không lối thoát đường về
Vuốt ve nhau cho vơi bớt não nề
Môi thật sát ghì trăng sao đắm đuối...

Hãy cạn chén để mai về chín suối
Hồn còn vương một tình mộng thiên đường...

                                          Trần Mai Ngân
                                             20-9-2018

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2018

TRUNG THU - Trần Mai Ngân


  


      TRUNG THU

      Có một đêm Trung Thu trăng không về và mưa gió suốt đêm.
Đó là đêm Trung Thu chị Hằng Nga đi lấy chồng.

      Thuở vừa lớn tôi được chọn đóng vai Hằng Nga trong lễ hội Trung Thu của thiếu nhi phường hằng năm.
      Ngày ấy, tôi rất hồn nhiên chỉ vì thích được mặc chiếc áo cánh tiên có tay dài tha thướt, tóc thì trâm cài lược vắt và thích nhất là được về cung trăng... dù trong tưởng tượng.
      Ngày tháng cứ qua đi và đến tuổi  lấy chồng, tôi bỏ lại chú Cuội buồn ngơ ngẩn bên gốc cây Đa...
      Để rồi mỗi mùa Thu đến tôi cứ mơ màng nhớ ánh trăng xưa . Trăng lúc ấy chín vàng sáng vằng vặc như vui cùng bài đồng dao của chúng tôi ...
                   Bóng trăng trắng ngà
                   Có cây đa to
                   Có thằng Cuội già
                   Ôm một mối mơ...
      Mối mơ đã héo hon từ thuở đó ! Và mỗi chúng tôi ra đời một cuộc sống, một cảnh tình. Lâu lắm, hằng mấy mươi năm tôi đã không gặp lại chú Cuội. Nhưng mỗi mùa Thu đến, mỗi đêm Trung Thu tôi luôn nhớ lại vở kịch và vai diễn của chúng tôi. Thật đẹp và huyền thoại !

      Trung Thu lòng tôi nhiều thổn thức... nhớ về ngày xa xưa ! Ngày ấy, tôi đã về với P như một nợ duyên tất định. Để tôi lớn hơn từ đó, để tôi vui buồn, hạnh phúc hay muộn phiền cũng từ đó...
      Thoáng thôi, gần bốn mươi năm rồi !
      Sáng nay đi mua hoa chúc mừng cho ngày của chúng tôi, mưa bất chợt thật to. Mưa ướt hết mắt, môi, ướt đầm những bông hoa và cả tình tôi !

       Mùa Thu, đêm Trung Thu này rồi trăng có sáng không, có chín vàng không như thuở nào... như ngày tháng nào đã qua đi !
       Tôi ơi ! Chị Hằng đã về cung trăng mãi - đêm Trung Thu có còn ai, còn ai...
                                                                      Trần Mai Ngân
                                                                       12-8 (âl) 2018

Thứ Ba, 18 tháng 9, 2018

NHỚ... Thơ Trần Mai Ngân


    
           Nhà thơ Trần Mai Ngân


NHỚ...

Nhớ làm sao nhớ... nhớ
Nhớ thần tiên lên ngôi
Nhớ... nhớ ngày xưa cũ
Mộng tình trên đôi môi...

Nhớ chiều qua... nhớ... nhớ
Nhớ đôi ta một lần
Bóng hình in nơi đó
Có còn đậm sâu không...

Nhớ chiều phai mênh mông
Nhớ em đến bên tôi
Hồn nhiên và tinh khiết
Chẳng nghĩ điều xa xôi...

Nhớ... nhớ... đời giông tố
Đã cuốn ta trôi mau
Nhớ dòng sông có nhớ
Ôi... hạnh phúc không màu!

Nhớ... một đời nhớ... nhớ
Nhớ em, nhớ không tôi
Trách... một lần trách cứ
Trách em và trách tôi !

          Trần Mai Ngân
             13-9-2018

Thứ Ba, 11 tháng 9, 2018

TRÒN VUÔNG TAM GIÁC - Thơ Trần Mai Ngân


   


TRÒN VUÔNG TAM GIÁC

Nhớ vuông vuông, nhớ tròn tròn
Tròn vuông tam giác héo mòn vuông vuông
Vuông tròn, tròn muộn... muộn thôi
Xa vuông cách biệt để tôi vuông tròn

Bây giờ tròn lại tròn vuông
Hay là tam giác tròn muôn phương nào
Tròn tròn, vuông ngọt, vuông ngào
Tròn vuông tam giác vẽ màu  tròn vuông

        Gửi lời tam giác tròn vuông 
Anh đi học chữ tròn vuông em chờ
Vuông tròn anh viết bài thơ
Gửi về em đọc bất ngờ tròn vuông...

Vuông tròn tam giác hứa suông
Anh quên tròn hết là vuông thuở nào
Vuông tròn tam giác lời chào
Tròn vuông đã hết ngọt ngào từ đây...

Tam giác tam giác mê say
Vẫn tròn vuông đợi từng ngày tròn vuông
Con trăng tháng Tám tròn vuông  
Mà anh tam giác đi luôn vuông tròn !

                                Trần Mai Ngân
                                   11-9-2018

Thứ Ba, 4 tháng 9, 2018

EM HÁT BÀI CA BÓI CÁ - Thơ Châu Thạch


       
               Nhà thơ Châu Thạch


EM HÁT BÀI CA BÓI CÁ
(Tặng Trần Mai Ngân)


"Anh là chim Bói Cá
Em là bóng trăng ngà"
Anh vớt nhầm tiếng ca
Để một đời thương nhớ.

Anh mộng điều cắc cớ
Em là khúc thụy du
Hai ta trong sương mù
Đêm lần tìm từng bước.

Trời không cho gặp được
Anh một đời khóc than
Em sáng như trăng vàng
Hát bài ca Bói Cá.

Thu vườn mình xác lá!
Xuân héo ngàn sắc hoa!
Đông lòng lạnh mưa sa!
Hè hồn anh ve nhớ!

Mùa Đông em than thở
Nơi anh đang vào hè
Còn mùa xuân nơi em
Chỗ anh ngừng tiếng ve...

Chúng mình cứ mãi xa
Cho lời ca nức nở
Những tình khúc Thụy du
Muôn đời làm bở ngở... *

                   Châu Thạch  

* Hai khổ thơ cuối (5-6) là lời recom của 
nhà thơ Trần Mai Ngân ở một STT trên facebook



Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2018

TRỐNG RỖNG - Thơ Trần Mai Ngân


     
                         Nhà thơ Trần Mai Ngân


TRỐNG RỖNG

Hồn sao dưng rỗng tuếch
Trời không nắng không mưa
Không xa cũng không gần
Trắng xoá một miền xưa

Tôi về hay tôi đi
Nào có ý nghĩa gì
Cũng cầm bằng sương khói
Như mây trời... chim Di

Tôi xa người hay không
Sao tôi đầy trắc trở
Vây chập chùng mênh mông
Thôi thà coi như xong !

Mấy mươi năm là mộng
Nay tỉnh thức đường về
Tôi ơi ! Đừng ủ ê
Mộng tan... tan thật rồi !

Bây giờ tôi còn tôi
Loanh quanh đời mỏi mệt
Bây giờ tôi tìm tôi
Chôn lấp mộng xa xôi !

Lối cũ có quay về
Người xưa nay cũng lạ
Tôi chẳng khóc chẳng cười
Dửng dưng... tôi với người !

                Trần Mai Ngân
                    2-9-2018

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2018

NHỮNG VẦN THƠ CHO MUỘI - Thơ Châu Thạch


        
                 Nhà thơ Châu Thạch

        NHỮNG VẦN THƠ CHO MUỘI
                                             Châu Thạch

   


MỪNG EM THÁNG TÁM
(Mến tặng Du Thụy Khúc)

Tháng 8 về tôi mừng em sinh nhật
Mơ một người em yêu ôm em
Trăng sẽ mơ và đêm sẽ êm đềm
Tháng 8 của em, khúc thụy du tháng tám
Tháng 8 về tôi mừng em tháng 8
Đóa hoa hương nồng đôi môi em
Ai sẽ hôn? tôi nguyện cầu người ấy
Trái tim hồng năm tháng cứ hồng thêm
Tháng tám của em trời không làm gió bão
Để tóc em bồng để mắt em xanh
Mà mùa thu trăng còn ngủ trên cành
Em cứ mộng để thơ tình cứ đẹp
Tháng tám về tôi mơ thấy em đi
Như mây trắng phiêu du cùng bốn biển
Để em thấy bao nhiêu điều hiển hiện
Cho hồn em phong phú viết thơ tình
Tháng tám về em thật là xinh
Hãy nhớ về tôi
Một phút thôi tháng 8 !

                Châu Thạch