Tác giả Võ Văn Cẩm
CẢM
NHẬN CỦA TÔI VỀ TẬP: “HOÀI NIỆM THẦY CÔ GIÁO” CỦA ĐOÀN ĐỨC
Võ Văn Cẩm
Cách đây gần 2 năm, tôi nhận được tập “Hoài niệm Thầy
Cô giáo” của Đoàn Đức.
Thầy, cô giáo là người có ảnh hưởng rất lớn về nhân
cách con người và nhận thức cuộc sống.
Để vượt qua việc học ở trường, ở lớp, ở giảng đường
chúng ta phải mất 19 năm : 3 năm Mẫu giáo, 5 năm Tiểu học, 7 năm Trung học và 4
năm Đại học.
19 năm cặm cụi đèn sách, chúng ta có biết bao nhiêu
người thầy truyền đạt kiến thức, tạo nên vóc dáng cho một con người đủ kiến thức
căn bản bước vào đời.
Ngoái nhìn lại, có bao nhiêu người học trò ghi lại
công đức của người dạy dỗ mình? Dù rằng mỗi người vào đời bằng những con đường
khác nhau, thời gian cắp sách cũng tùy vào hoàn cảnh từng người, dù rất nhiều
thầy dạy, nhưng mối quan hệ mỗi thầy cô mỗi khác, cho nên chúng ta hiếm hoi bắt
gặp những trang sách học trò viết về thầy mình.
Đặc biệt mối quan hệ thầy trò khó diễn đạt và nhạy cảm,
mối quan hệ ấy khó viết thành sách, vì mỗi thầy cô dạy ta thời gian không lâu,
nên khó lưu lại những dấu ấn trong thời gian ngồi ở trên ghế nhà trường.
Vì quan niệm giáo dục có ranh giới ngăn cách quá lớn
giữa thầy và trò, chỉ có những người học trò xuất sắc, kiến thức vượt trội, nên
mối quan hệ thầy trò thoáng hơn, trường hợp này tình thầy trò như một người bạn
đời tri kỷ: Đoàn Đức là người học trò cá biệt ấy.
Kiến thức cảm thụ của học sinh, khó đủ số liệu để diễn
đạt cách dạy của thầy mình, đây là một rào cản, một việc làm khó khăn.