BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Quách Như Nguyệt. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Quách Như Nguyệt. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 6 tháng 11, 2018

SẼ CÓ LÚC EM KHÔNG LÀM THƠ NỮA - Thơ Quách Như Nguyệt


       
                         Nhà thơ Quách Như Nguyệt


           SẼ CÓ LÚC EM KHÔNG LÀM THƠ NỮA

Sẽ có lúc em không làm thơ nữa
Ngày đó buồn, thơ buồn lắm hay không?
Không đâu anh, thơ không thể biết buồn
Chỉ có em là buồn hiu buồn hắt

Nếu một ngày hồn thơ em lịm tắt
Em biết phải làm gì… khuất lấp tháng ngày qua?
Ngày một già và trái tim lạnh giá
Dẫu chẳng mong, ngày đó sẽ không xa

Mất mát, khổ đau.. thời gian mờ xóa
Sung sướng, hạnh phúc rồi cũng nhạt nhòa
Còn lại gì, còn lại tình ta?
Những bài thơ với em còn quý giá?

“Ngộ” nha anh, chúng ta cùng tỉnh ngộ
Sẽ có lúc ta rời bỏ chốn này
Chốn trần ai đầy trầm luân khổ ải
Bao muộn phiền theo gió cuốn, mây bay

Sẽ có ngày em chẳng thể làm thơ
Hết lãng mạn, không còn mơ mộng nữa
Hết tôn sùng một tình yêu tàn rữa.
Thế cho nên em sống chẳng ơ thờ

                       Quách Như Nguyệt


       

Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2018

TRO TÀN BAY THEO GIÓ - Thơ Quách Như Nguyệt


       
                         Nhà thơ Quách Như Nguyệt


TRO TÀN BAY THEO GIÓ

Rồi úa tàn như lá
Rồi chỉ còn mình ta
Ngắm trăng tà mà khóc
Hết rồi thời để tóc
Tóc thề buông như mây

Rồi em và anh thương
Ai là người đi trước
Nếu người đó là em
Anh có đến tiễn đưa?
Có nhỏ vài giọt lệ
Anh ơi chuyện bằng thừa

Rồi cũng tan như mây
Rồi cũng bay theo gió
Tro tàn anh thấy đó
Rồi cũng bụi tàn tro

Chào em lần cuối cùng!
Hay em chào anh nhỉ
Mình chưa từng gặp mặt
Sao biết để tiễn đưa?!

Anh muốn gặp em chưa
Anh sợ gì, vỡ mộng
Anh ngại gì, rổng không
Chẳng có gì ngóng trôn
Chẳng có gì để nhớ

Quách Như Nguyệt


     

Thứ Năm, 1 tháng 11, 2018

TẶNG EM NHÉ… MỘT BÓ HOA MÀU TRẮNG - Thơ Quách Như Nguyệt


     
                        Nhà thơ Quách Như Nguyệt


TẶNG EM NHÉ… MỘT BÓ HOA MÀU TRẮNG

Người thương ơi, sáng nay nghĩ đến anh
Nghĩ đến vô thường, nghĩ đến ngày nằm xuống
Nước mắt rơi nhưng tim em không lạnh
Thấy ấm nồng, đời đẹp lắm mầu xanh

Cảm ơn anh và bó hoa gửi tặng
Hoa hồng nhung tuần lễ cuối tháng Mười
Anh dễ thương, luôn nghĩ, nhớ đến em
Bảo sao em không thỉnh thoảng mỉm cười

Luôn ước mình sẽ là người đi trước…
Vẫn mong anh đừng quá đỗi muộn phiền
Đời sống này ngắn ngủi, lắm phước duyên
Ta hãy sống từng phút giây hạnh phúc,
để đến lúc ra đi mình chúc phúc
Mừng cho nhau thoát khỏi kiếp hiện tiền

Khi em đi… đừng đau buồn anh nhé
Đừng tìm đọc thơ em rồi nhỏ lệ
Nên cảm ơn đời sống không gì tệ
Một đời người chẳng qua…một cơn mê

Tặng em nhé, một bó hoa mầu trắng
Màu em yêu, hôn nhé…một đóa hoa
Khi ngắm trăng, đừng nước mắt chan hòa
Mà nhớ lại những ngày ta hạnh phúc

Mây trắng, ánh trăng, mùa Xuân hoa cúc
Hạ đỏ, nắng vàng, thảm cỏ êm chân
Tháng Mười mùa Thu, tay nắm ân cần
Đông tuyết trắng, mùa đông về thi vị

Bó hoa trắng, ngày em đi giản dị
Chẳng nên buồn, đừmg sầu khổ mà chi
Ta chỉ có một cuộc đời để sống
Sống hết mình, khỏi tiếc nuối khi đi

                        Quách Như Nguyệt