BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn LA THỤY. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn LA THỤY. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 8 tháng 5, 2017

MẸ - Thơ La Thụy


                   

            MẸ

            Dù thân thấm đẫm bụi đời
            Và tóc con chớm điểm màu sương
            Nhưng với mẹ,
            Con vẫn còn thơ trẻ
            Dù vóc hạc hao mòn theo từng tia nắng xế
            Mẹ luôn là bóng cả,
                                           ân cần rợp tỏa
            Trìu mến ủ che
            Dắt dìu con lìa thoát bến mê

                                            La Thuỵ

Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

CÕI TỊCH LẶNG TRONG “IM LẶNG”, THƠ XUÂN LY BĂNG - Châu Thạch


                  
                   Nhà bình thơ Châu Thạch

CÕI TỊCH LẶNG TRONG “IM LẶNG”, THƠ XUÂN LY BĂNG

                                                              Cảm nhận của Châu Thạch

Nhà thơ Hàn Mặc Tử đã được xem  là nhà thơ của đạo Thiên Chúa vì thơ ông chính là “nguồn trong trẻo vô biên” phát ra từ sự cảm xúc bởi đức tin trong tim. Nhà thơ không chủ ý sáng tác để tôn thờ Thiên Chúa hay để truyền bá Phúc âm nhưng Thiên Chúa đã chiếm ngự linh hồn ông, nên thơ ông tự nhiên đầy dẫy Thánh Linh. Tôi tìm được người thứ hai có phong cách như thế trong bài thơ “Im Lặng” của nhà thơ Xuân Ly Băng. Im lặng theo định nghĩa của từ điển là không có lời nói, không có tiếng động nào. Sự im lặng nầy chỉ xảy ra ở bên ngoài nhưng trong tâm vẫn còn xao động bởi muôn vàn hỷ nộ, ái ố của chính mình.  Im lặng theo triết lý Phật giáo là “tỉnh lặng như chánh pháp”, nghĩa là tâm thức vẫn hoạt động nhưng tự mình hướng cho tâm thức quay về nẻo thiện, tránh nỗi đau và tìm sự an lạc.
Bây giờ hãy đi vào thế giới “Im Lặng” của Xuân Ly băng:

                 Dáng ngọc lượn về trong giấc êm
                 Nhẹ tựa hoa bay chốn nguyệt thiềm
                 Đường vào im lặng mê ly quá
                 Lót toàn tơ lụa cõi thần tiên  
   

Chủ Nhật, 9 tháng 4, 2017

NÍU, BUÔNG, XẢ... - Thơ La Thụy


     
                        Tác giả La Thụy


       NÍU
       Níu mây dừng bước phiêu linh
       Níu trời hẹp bớt mông mênh tình sầu
       Níu trăng ngơ ngẩn đêm sâu
       Níu tình huyền mộng bên cầu sắc không

       BUÔNG
       Buông thân đẫm bụi ta bà
       Buông tình sóng cuộn hải hà giận yêu
       Buông hồn theo gió phong phiêu
       Trí buông xuôi nốt tàn chiều vô ngôn

       NÍU BUÔNG
       Níu, buông… mòn mỏi dặm về
       Níu: còn nuối tiếc cơn mê
       Buông sao rời rã mệt mề tình xa
       Ừ thì tin nhạn la đà
       Níu buông, buông níu… yên hà huyễn hư

       XẢ
       Xả lòng vơi nhẹ tục căn
       Suối nguồn xả gột trần tâm não phiền
       Xả tình hồn trí an nhiên
       Xả hương tục lụy xuôi miền vô ưu


                                         LA THỤY

Thứ Sáu, 3 tháng 3, 2017

TÁM MƯƠI DƯ - Thơ Hoàng Hương Trang


Tên thật: Hoàng Thị Diệm Phương
Năm Sinh: 1938
Quê quán: Vân Thê - Hương Thuỷ - Thừa Thiên Huế
Tốt nghiệp cao đẳng Mỹ Thuật 1960, Sư Phạm Mỹ Thuật 1961
Nghiên cứu Mỹ Thuật Á châu (Tokyo1963)
Giải thưởng:
- Nam Phương Hoàng Hậu
- Giải hội hoạ vẽ biểu mẫu nhà máy xi măng Long Thọ Huế 1958
- Giải văn học vì trẻ thơ do hội nhs văn việt Nam tạp chí vì trẻ thơ và Uniceff tổ chức 2000 - 2001 (Hà Nội)
Cựu giáo viên các trường trung học, cựu giáo sư trường Đại học Mỹ Thuật Sài Gòn TP. HCM
Tác phẩm: 6 tập thơ từ 1964 - 2002
In chung trên 30 tuyển tập thơ văn trong và ngoài nước
Có tên trong thi nhân Việt Nam thế hệ 1954 - 1973


     TÁM MƯƠI DƯ
       (Quý tặng La Thụy)

     Ngó lên, ta thua người trăm tuổi
     Nhìn xuống, tớ hơn lũ bảy mươi.
     Mắt không mờ
     Tai không nghễnh
     Răng không rụng
     Lưng không còm
     Tự hào “tứ quý” trời cho.
     Thơ hơn chục cuốn, vạn bài
     Văn ngoài dăm quyển, ngàn trang
     Họa sáu mươi niên, dư vài trăm bức
     Nhạc điểm xuyết mấy khúc ca.
     Ngâm nga gần bảy chục năm, Tao Đàn nổi tiếng
     Hát hò chưa ca sĩ, bạn bè vẫn vỗ tay khen.
     Ghét bonsai, cây thiếu đất
     Chê chim cá, cảnh chậu lồng
     Không chơi non bộ, trò núi giả
     Chỉ thích rừng sâu biển cả
     Chỉ ngắm cá nước chim trời.
     Đoạt bảy giải thưởng suốt đời, gồm đủ Thơ Văn Nhạc Họa
     Hỏi ai kẻ bằng ta?
     Sống tám chục năm qua, hiếm khi bệnh tật.
     Tình một mối hẹn hò, trải dài ba kiếp tái sinh
     Nhà một mái đơn sơ, đi về tự do tự tại.
     Tiền không tỉ phú, nhưng “hồ hết lại có, hồ vơi lại đầy”
     Túi chưa bao giờ rỗng đáy
     Đời chẳng lên xe xuống ngựa
     Mà chân đi khắp mọi miền, Bắc Trung Nam đều bước tới.
     Tuổi tám mươi dư, không còn gì hơn ở kiếp này
     Kỳ vọng Nợ Duyên kiếp sau tròn mộng.
     Bạn bè khắp năm châu bốn biển, tính đến vạn kẻ thân quen
     Học trò trong nước ngoài nước, đếm quá ngàn, tình thân chí thiết.
     Giao lưu cuối đất cùng trời, từ Âu sang Á…
     Cũ mới mọi thời
     Hẹn ước chỉ một người, ngự trong tim vĩnh viễn.
     Đầu xuân Đinh Dậu, nghe gà gáy, gẫm lại đời mình
     Làm thơ tặng mình, mình đọc cười chơi
     Xuân sang nâng chén soi gương
     Tóc bay bạc trắng, ta rót ta say túy lúy.
     Chắp tay cám ơn Trời Phật
     Cho ta dư tuổi tám mươi
     Cúi đầu tạ ơn Tiên Tổ
     Đã ban tài nghệ vẹn toàn ngoài mơ ước.
     Kiếp này tạm mãn nguyện rồi
     Xin hẹn kiếp sau sẽ hơn thế nữa

    Đầu xuân Đinh Dậu, Sài Gòn 2017
    Mừng tuổi Đinh Sửu, 81 mùa xuân

    HOÀNG HƯƠNG TRANG
    ĐT: 0164 7588407

Thứ Tư, 1 tháng 3, 2017

QUAN HOÀI - Xuân Ly Băng, La Thụy


                

Ôi! Đêm Bê - lem rạng ngời tinh tú, các tầng trời vang vọng tiếng hoan ca. Nhưng hỡi ôi! Sao chiều Núi Sọ lại buồn đau chất ngất? Mặt đất thảm sầu run rẩy, như sụp nứt theo hố huyệt bi thương. Chúa ơi! Lòng con lịm tím “quan hoài


         
                                 Thơ: Xuân Ly Băng.
                                 Giọng ngâm: La Thụy.


                                  QUAN HOÀI

                   Đây Bê - lem nhắn về chiều Núi Sọ
                   Vươn tay dài riết chặt lấy tình thương…
                   Tình một trời bát ngát tựa thiên hương,
                   Thu gọn lại? đành thở dài bất lực!

                   Bê - lem sầu… trăng sao ngồi thổn thức
                   Ước một giờ vạn kỷ có như không!
                   Khi sương đêm run rẩy trên cánh đồng,
                   Còn nghe thấy cung buồn hoa cỏ dại…

                   Sầu Núi Sọ từ bao năm tê tái,
                   Vỡ ngọc rồi luyến tiếc bạc đầu non!
                   Ai qua đồi vào những buổi hoàng hôn
                   Nghe tiếng khóc rên từng hòn đá nhỏ!

                   Bê - lem ơi! Tím chiều lên Núi  Sọ
                   Hỏi ân tình còn chút nữa dư hương
                   Đá lạnh lùng không đáp nữa ca thương,
                   Bên sọ trắng từng chồng cao ngất nghểu!

                   Và Núi Sọ bao đêm trường hắt héo
                   Cổ quan hoài nghiêng xuống hỏi Bê - lem
                   Sáng tìm trời còn giữ nữa không em
                   Sao khuya ấy có khi nào xuất hiện?

                   Vòng trời đất đã hơn một lần biến chuyển
                   Nhạc ân tình trên tháp trắng reo cao…
                   Đêm lẫn chiều không với được vì sao
                   Đang thiêu đốt đến tận cùng thiên địa

                                                XUÂN LY BĂNG

THƠ TÌNH BÊN SÔNG: NỖI ĐAU XÉ LÒNG - La Thụy

    Hồ Quang - bạn TRUNG HỌC BÌNH TUY - đã thành người thiên cổ. Sinh thời, vào lúc cuối đời, Quang sống lang thang, cơ cực. Anh gửi tâm trạng u uất vào sáng tác thơ văn và gửi đăng trên tạp chí Văn Nghệ Bình Thuận, báo Bình Thuận với bút danh Hoài Quang. Nhân mùa Phục Sinh, La Thụy đăng lại bài mình viết về tập THƠ TÌNH BÊN SÔNG của Hoài Quang, như thắp lên nén nhang lòng tưởng niệm người bạn giang hồ hiện giờ chắc đang lãng du vào vùng trời miên viễn


              


         THƠ TÌNH BÊN SÔNG –  NỖI ĐAU XÉ LÒNG 

                    “Quân tại Tương giang đầu 

                     Thiếp tại Tương giang vĩ
                     Tương tư bất tương kiến
                     Đồng ẩm Tương giang thủy”    
                                                         
     Những câu thơ cổ chợt hiện về trong tôi – như tiếng thở dài não nuột của đôi lứa yêu nhau da diết, mà đành cách trở đôi dòng, người đầu sông kẻ cuối bãi, ngậm ngùi trông nhau luyến nhớ - khi đọc THƠ TÌNH BÊN SÔNG của Hoài Quang .
     Người xưa, dù vời vợi ngàn trùng cách biệt vẫn  được diễm phúc “đôi bêncùng đẫm lệ, hướng mặt gởi tấm lòng son sắt về nhau. Người nay, bi thiết hơn, con sông Dinh, đôi bờ hẹp nhỏ, cách nhau chỉ một chuyến đò ngang, chỉ bằng nửa tầm tay với,  thế mà "riêng ai" lại quặn lòng, đau đáu dõi trông. Ôi ! "Cái gần gụi tấc gang ấy là cái gần gụi muôn đời không hội điểm của hai con đường sắt" (Mai Thảo). Biết làm sao, khi :

                Ta đi em ở lỡ làng
                Mới hay khuya đã sang ngang cùng đò  


Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2017

MÊNH MANG XUÂN... - La Thụy cùng thi hữu


                                 

         
                  MÊNH MANG XUÂN...
                  Rằm giêng vằng vặc ánh tơ ngần
                  Lấp loáng đào mai óng sắc xuân
                  Suối nhạc du dương nâng cánh mộng
                  Sóng thơ dào dạt dậy thuyền trăng
                  Tình đời thao thiết ngân se sẽ
                  Hồn biển bâng khuâng vọng khẽ khàng
                  Thi tứ trào tuôn dần lắng đọng
                  Đất trời giao cảm đẫm mênh mang
                                                   LA THUỴ

                                     HOẠ:

                 Bài hoạ 1 

                           NGẪU HỨNG XUÂN 

                 Giữa tháng sương giăng sắc trắng ngần 
                 Nguyên tiêu ngẫu hứng họa bài xuân 
                 Thất ngôn ngữ cảnh toan tròn mộng 
                 Bát cú ngôn từ lại khuyết trăng
                 Đành bảo mây trời bay sẽ sẽ
                 Đủ ru sóng biển vỗ khàng khàng
                 Cho thơ kết tủa tình vương đọng
                 Gửi tặng xuân rằm chút ý mang
                                                     TỐ MỸ 

                  Bài hoạ 2 


                           XUÂN RẰM GIÊNG 

                  Hằng đó nhìn trong ngọc trắng ngần 
                  Muôn đời vẫn rạo rực lòng xuân 
                  Giận chồng biền biệt ham săn quạ 
                  Xót phận xa xăm thích kiếm trăng 
                  Khởi thủy xuân lai cựu tuế hảo 
                  Kết chung đông khứ tân niên khang 
                  Nguyên Tiêu ấm áp trời và đất 
                  Ý tưởng vọng toàn luôn cứ mang

                                               VÕ SĨ QUÝ 

                  

Thứ Hai, 6 tháng 2, 2017

PHÚ ĐOÀN, LA THỤY & TRẦN MINH TẠC - Thơ Chu Vương Miện


 
                  Ảnh Phú Đoàn


        PHÚ ĐOÀN

       Ta ra đi, mười năm sau
       bạn vào lớp đệ thất

       ta năm nay 76 tuổi, cũng đang ngồi chờ chết
       nắm xương tàn xin gửi lại quê người
       chúng mình sinh ra giữa thế kỷ 20
       ngoảnh mặt lại ôi buồn da diết
       bạn xa quê nghèo định cư Phan Thiết
       quê vợ hụt cuả ta! Bình Thuận năm nao!
       bắt chước nhà thơ Bùi Quang Đoài
       ngó lên vòm trời đếm những vì sao
       bao nhiêu vì sao
       anh còn yêu em hơn thế nữa!
       chuyện vàng thau cám heo lòng chợ
       từ xưa chừ vẫn chuyện dở dang
       chuyện váy chuyện quần
       chuyện phấn chuyện son
       chuyện guốc dép mỗi ngườì mỗi nẻo
       ta đâu  phải Chế Mân chết ngoẻo
       thành quách tháp vàng thau dùng để gối đầu
       cùng voi ngựa hàng hàng xếp lớp
       chả còn gì /ngoài một cánh đồng lau
       tình với nghĩa đỏ đen nơi sòng bạc
       vào quá vui tay nhẵn lại quay về
       tình với tiền không mũ nón cũng ra đi
       ơi Bình Thuận, Bình Tuy cũng là Phan Thiết ?
       60 năm toàn ly toàn biệt

       bạn giáo viên giờ cũng về hưu
       sáng sáng, trưa trưa, rồi lại chiều chiều
       nhìn khói tàu xuyên Việt chạy qua Mương Máng
       đời chúng ta nơi nào cũng là cõi tạm
       sống ít năm khăn gói rồi dông
       bấy nhiêu năm vẫn chỉ ngọn gió nồm
       ngoảnh mặt lại chốn nào, quê hương nhỉ ?

                                        Chu Vương Miện


      
        Anh Trần Minh Tạc và La Thụy


        LA THỤY & TRẦN MINH TẠC

        Một ngườì cùng lớp đệ ngũ năm 56-57
        Một người sau mười năm mới vào lớp đệ thất
        Cũng cùng nhau nhìn một ánh trăng rằm
        Mà kẻ Hàm Thuận Bắc, Hàm Thuận Nam
        La Gi, Bình Tuy, Hàm Tân 
        Trước cùng sau, chúng ta 
        đều đồng khói đồng môn
        cùng chung nhau trường trung học Nguyễn Hoàng
        thời loạn lạc mỗi người mỗi nẻo
        năm 1972 lửa bay, đạn réo
        chỉ một đường binh duy nhất
        Quảng Nam, Đà Nẵng, Sơn Chà
        Vùng cát vàng bờ bãi Tiên Sa
        dăm túp lều căng camp book
        qua chuỗi ngày chạy loạn
        sau năm 1973 chia ra từng đoàn từng nhóm
        lớp Vũng Tàu, Bà Rịa, lớp Đồng Nai
        lớp Phan Rang, Phan Thiết 
        Hướng Quảng, Đồng Xoài
        Dân mất đất biến thành dân tứ chiếng
        những bước đầu du canh du cư
        khai hoang lập ấp
        đời giáo viên, lại tiếp tục giáo hòn
        mắt rợp nhìn toàn những rừng buông
        dọc theo hai bên đường tàu xe hỏa
        thời loạn ly kẻ đi người ở
        nước non mình từ Quảng Trị vô đây
        theo gót Huyền Trân ngậm ngái tháng ngày
        bao loạn lạc rừng thiêng khí độc
        bao thương nhớ cả một đời Phan Thiết
        heo hắt buồn Hàn Mạc Tử nơi nao!
        Lầu Ông Hoàng, Ghềnh Ráng ở phương nào?
        Nhà thơ ở Quy Hoà rên xiết
        Bình Thuận, Bình Tuy vẫn quê nhà Phan Thiết
        nước non Chàm bỗng chốc lại phân hai
        chuyện anh em mình  
        vừa đồng hương đồng khói
        lại đồng môn đồng khoai...

                                       Chu Vương Miện

Thứ Năm, 26 tháng 1, 2017

CUỐI NĂM ÂM LỊCH - Thơ La Thụy


   


        CUỐI NĂM ÂM LỊCH
        (Cảm đề thơ Đá Ngây Ngô)

        Xuân về lâng lâng nào nhờ gió chở
        Đáy cốc vênh hay rượu ngấm ngã nghiêng
        Thèm trái cấm lòng vướng bận nghiệp duyên
        Loan phụng múa tình ai đang khép mở.

        Mắt xanh trắng tri âm còn níu mộng
        Bến xuân ơi lưu luyến cõi trời xưa
        Sương khói phủ bâng khuâng xuân không mùa
        Thầm nguyện ước cho nguồn yêu mở rộng.

        Ngọn nến ấy lung linh trời ảo diệu
        Hương xưa nào thoang thoảng ủ tình mơ
        Để ngây ngất tình tràn thơm men rượu
        Hào sảng cười đồng vọng đá ngây ngô.
                                             

        TÀN NIÊN CẢM TÁC
        I.
        Tơ xuân vương vấn đất trời
        Hồn xuân bảng lảng thoảng lời mê hoa
        Suốt đời mộng mị là ta
        Mắt xanh nhẹ chớp nhạt nhòa tri âm.

        II.
        Chưa say nhưng dáng dật dờ
        Hồn mê trí tỉnh mệt phờ xác thân
        Chào nhau nửa tiếng ân cần
        Khóe môi hé nụ bộn lần nhớ thương.

        III.
        Thôi xin đừng nói tỉnh mê
        Thế nhân mắt trắng mệt mề đớn đau
        Mơ say quên lấy nỗi sầu
        Rộn ràng thế sự dãi dầu lo toan.
        Cho ta ít phút thanh nhàn
        Câu thơ bất chợt xuất thần thăng hoa.

                                   
        RIÊNG NỤ HOA LÒNG 
        Gió thoảng nhành mai đùa lộc nõn
        Hoa lòng riêng nụ nép thềm ai
        Lặng lờ xuân ý dâng hồn mộng
        Ấm lạnh tâm thân dậy cảm hoài

                             
        ĐÊM TRỪ TỊCH
        Trừ tịch lắng hồn vọng cõi không
        Bánh chưng sắp chín bếp đang hồng
        Tân Hà sương khói mông lung quá
        Chếnh choánh tình ai rượu đượm nồng
                                       Chiến Vinh, 2002
                           
        BÁNH CHƯNG VÔ NGẠI
        Năm ngoái ngồi canh ấm hai người
        Năm nay hồng lửa lặng mình ai
        Lung linh diệu tuyệt sao chưa ngộ
        Vô Ngại chừ  tâm lại ngậm ngùi
                   Chiến Vinh 12/02/2002
        (Tức Mồng Một Tết Nhâm Ngọ )

Thứ Ba, 24 tháng 1, 2017

CHÙM THƠ CUỐI NĂM CỦA LA THỤY





       TỰ CẢM CUỐI NĂM   

       Dặm trường rong ruổi ngựa phi
       Thời gian vút cánh xuân thì hanh hao
       Chồn chân dừng bước bên cầu
       Lặng nhìn nước chảy nuối màu tóc xưa
       Cánh buồm lộng gió ước mơ
       Băng qua sông biển cập bờ nơi nao?
       Vọng âm sóng vỗ dạt dào
       Bên chiều đông tận nắng đào dần phai
       Hoa tóc sương muối đang cài              
       Tàn niên tự cảm thoảng bay tiếng lòng


       VÔ THƯỜNG   
       (Cảm khái khi đọc truyện thần thoại Hy lạp) 

       Một thời vang bóng còn đâu
       Khói sương chừ lại úa màu thời gian
       Một thời xuân sắc nhựa tràn
       Nhành xanh biếc lộc, hoa vàng thắm cây
       Nắng chiều xế bóng hao gầy
       Xiêu theo triền dốc ngấm say vị đời
       Tiếng lòng ngân vọng chơi vơi
       Âm xưa bóng cũ mù khơi dấu tìm


       DƯỜNG NHƯ

       Dường như bóng xế đường trần
       Dường như cuộc sống thanh bần rồi qua
       Dường như tóc muối sương pha
       Dường như phấn bảng đã là vọng âm
       Bên chiều một thoáng trầm ngâm...

 
       KHÔNG ĐỀ

       Hoàng hôn bảng lảng chơi vơi
       Vẳng ngân âm vọng một thời xanh rêu
       Ta xin lượm chút bóng chiều
       Nhen cho hoài niệm dáng kiều xa xăm
       Ờ sao thi tứ biệt tăm...

                                               LA THỤY

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2017

LA THỤY: TÁC PHẨM TÁC GIẢ - M.Loan Hoa Sử & Chu Vương Miện thực hiện.


Bút hiệu :  LA THUỴ            
Tên thật :   Đoàn Minh Phú
Nghề nghiệp: Dạy học (vừa nghỉ hưu)
Hội viên Hội VHNT Bình Thuận.
Tác phẩm đã in Thơ Đời Ngân Vọng – NXB Văn Học 2014
Những tác phẩm đã in chung:
Tác Giả Thơ Việt Nam Đương Đại – NXB Thanh niên 2009 – Hoàng Hương Trang chủ biên
Những Bài Thơ Hay Và Lạ Xưa Và Nay (tập II) –NXB Văn Nghệ 2009 –Long Nguyên Trương Quang Nguyên chủ biên
Những Bài Thơ Hay Và Lạ Xưa Và Nay (tập III) –NXB Văn Nghệ 2010 –Long Nguyên Trương Quang Nguyên chủ biên
Thơ Hay Ba Miền – NXB Văn Học 2008 do BBT Thơ Hay Ba Miền chủ biên
In chung trong nhiều tuyển tập thơ khác

           LA THỤY: TÁC PHẨM TÁC GIẢ 
           M.Loan Hoa Sử &Chu Vương Miện thực hiện.

Nói tới Quảng Trị là nói tới cái sự Kim Kiếm Điêu Linh vô cùng vĩ đại và gian khổ, sau cái Mùa Hè Đỏ Lửa 1972 thì bà con ngoài Miềng ai còn sống sót thì lặng lẽ ra đi, kẻ tạm cư ở Sơn Chà (bãi biển Mỹ Khê trong Đà Nẵng) kế đến năm 1973 thì theo đoàn khai hoang lập ấp ở Hàm Tân Bình Tuy [ Phan Thiết Bình Thuận bây giờ ], người thì đi lên Di Linh Lâm Đồng Bảo Lộc, kẻ thì đi thẳng tới Phước Hải, Phước Tuy Bà Rịa , rồi Biên Hòa Đồng Nai, sau 1975  thì đi lên cả Buôn Mê Thuột, Gia Lai, Kon Tum, người thì đi Kinh Tế Mới Cà Tum, Đồng Ban, tỉnh Tây Ninh, y chang thơ của nhà thơ Vĩ Đại Hạc Thành Hoa :

          Năm ngón chân phía trước
          không ngón nào phía sau ?
          sao có người xuôi ngược
          suốt một đời lao đao ?

Ở chốn quê hương mới Lagi Hàm Tân này, có hai người là đồng môn đồng khoai (cùng trường), đồng hương đồng khói (cùng làng) với người viết bài này là Trần Minh Tạc cùng lớp, năm đệ ngũ niên khóa 1956-1957 tốt nghiệp ngành Sư Phạm Giáo Hòn, còn nhà thơ La Thụy thì sau 1975 tốt nghiệp thành Giáo Viên, bây giờ sống gọi là Thầy Giáo , mơi mốt thác thành Ma Giáo... Phan Thiết "Bình Thuận" tên cũ của đế quốc Champa là Panduranga thành lũy cuối cùng của dân tộc Chăm, nơi mà quy tụ tất cả các thân vương quý tộc của 4 dòng họ vua Ung Ma Trà Chế để chơi ván bài chót với người bạn kết nghĩa láng giềng là Đại Việt, ôi Lịch Sử cũng chả nên phê phán mà làm cái gì ?  cũng chỉ bắt chước nhà Nho Ngô Thời Nhiệm than lên rằng thì là :"gặp thời thế, thế thời, phải thế ?"
Và thơ của nhà thơ Đương Đại La Thụy viết cái gì ?

            Lâng lâng tình đang lên khơi
            Hồ xừ xang lòng chơi vơi canh dài
                                             (Hồ Cầm)

            Chồn chân dừng bước bên cầu
            lặng nhìn nước chảy nuối màu tóc xưa
            cánh buồm lộng gió ước mơ
            băng qua sông biển cập bờ nơi nao?
                                    (Tự cảm cuối năm)

            Nghiêng chiều rót mãi thơ buồn rụng
            dốc nắng hứng hoài mộng đẹp qua
            chếnh choáng mạch sầu càng ứ đọng
            hoàng hôn bảng lảng chạnh lòng ta.
                                            (Chạnh lòng)

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

RƯỢU DƯỚI TRĂNG - Thơ Châu Thạch


   


       RƯỢU DƯỚI TRĂNG 
       (Gởi các người thơ nam uống rượu mà tôi cảm mến:
       Kha Tiệm Ly, Hoàng Anh 79, La Thụy, Đặng Xuân Xuyến)

       Dốc ngược chai, rượu long lanh chảy
       Ta nâng ly uống cạn cả ngàn trăng
       Khà một cái hơi bay mờ mặt đất
       Còn một trăng treo mộng ở trên cao.

       Em ngồi lại cùng ta đừng đi vội
       Nửa vầng trăng ta đã cắn làm đôi
       Nghe vị ổi vừa chua và vừa chát
       Trong miệng ta nguyệt đã vỡ tan rồi.

       Đừng, đừng bảo ta say là tăm tối
       Linh hồn ta trôi nổi rượu, trăng, thơ
       Những đam mê đắm đuối tự bao giờ
       Những ân tứ từ khai sinh thế kỷ.

       Ở trong ta có ba người mộng mị
       Một yêu trăng tràn ngập cả đường tim
       Một yêu thơ lặn lội tháng năm tìm
       Một yêu rượu lấy men làm tri kỷ.

       Ba khờ dại biến ta thành thi sĩ
       Thoát hồn ta du nhập cõi mơ huyền
       Ngồi dưới trần mộng đến chốn thiên tiên
       Rượu trong máu và trăng tràn sông núi.

       Em ngồi lại cùng ta thêm chút nữa
       Để cơn say đủ độ biến thành thơ
       Để lời hay soi tỏ ánh trăng mờ
       Và hết thảy gởi vào đôi mắt đẹp.

       Em ngồi lại cùng ta thêm chút nữa
       Để men yêu dậy sóng phút em chờ
       Với rượu nồng, thơ đẹp, với trăng mơ
       Ta uống trọn tràn lan cơn cảm xúc

                                         Châu Thạch

Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2016

THUẬT HOÀI - Thơ La Thụy





                             THUẬT HOÀI
            (Cùng LMV một ngày say, phiêu bồng )

                  “Sao anh trợn mắt nhìn tôi”
            Gớm sao thô lố như lồi võng mô
                  Có chăng ngôn ngữ hồ đồ
            Bâng khâng tửu vị hư vô thấm tràn
                 Cho hồn một thoáng đi hoang
           Bừng bừng hứng khởi, ngày tàn ngất ngây
                 Xớt chia nồng ấm men say
           Rượu, Thơ, Đời thực ngọt cay chan hoà
                 Mến nhau dù chỉ sát na
           Cũng là hạnh ngộ, ta bà chấp chi
                Xôn xao quán sá thị phi
           Mãng phu anh thiệt lạ kỳ xuất chiêu
                Đốm tàn lửa giận phong phiêu
           Ờ may chìm tắt trong chiều rêu rong

                                                LA THỤY                      
                                             (23 / 01 / 1996)

Thứ Năm, 1 tháng 12, 2016

NGHE THƠ LA THỤY NỬA KHUYA - Châu Thạch


                
                         Châu Thạch và La Thụy


             NGHE THƠ LA THỤY NỬA KHUYA

             Nghe thơ La Thụy nửa khuya
             Mênh mang trời đất như chia hai miền
             Miền cao trăng nước cung thiên
             Miền gần thao thức ưu phiền trần gian
             Âm trong nhẹ, vút mơ màng
             Âm trầm lụy, tỏa mang mang cõi đời.

             Nửa khuya mưa gió ngoài trời
             Nghe thơ La Thụy thấy lời trăng sao
             Tiếng thương đau, thấy ngọt ngào
             Tiếng vui, thấy sóng dâng trào niềm riêng
             Thấy anh hùng, thấy thuyền quyên
             Thấy say chếnh choáng, thấy nghiêng hồ trường
             Thấy hồn trăm sợi tơ vương
             Buồn vui quyện với yêu thương chẳng lìa.

             Nghe thơ La Thụy nửa khuya
             Phòng hương quạnh giấc, ngoài kia đông về ./.

                                                               Châu Thạch


            

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

ĐÊM SAY CÙNG LA THỤY - Thơ Lương Minh Vũ


                      
                        Tác giả Lương Minh Vũ


       
                             Thơ: Lương Minh Vũ.   
                             Giọng ngâm: Thoại Vi.
                         
                                               
      ĐÊM SAY VỚI LA THUỴ

       Rót mông lung xuống bôi đầy

       Đường lô nhô bóng, phố gầy guộc đêm
       Trăng bơi đáy chén trăng mềm
       Thơ ai gẫy vận bên thềm khuya rơi
       Rót hỗn mang xuống mộng đời
       Lăn qua cho hết cuộc chơi khóc cười
       Rót quạnh hiu xuống cõi người
       Sông xưa cuốn hết xanh tươi dấu nguồn
       Rót niềm vui xuống nỗi buồn
       Dù mai cuối sóng đầu truông cũng về
       Rót ta chảy xuống tràn trề
       Trăng say, còn bạn cận kề dìu nhau.

                                   Lương Minh Vũ

Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016

CHẬP CHỜN TỈNH MÊ - Tùy bút của La Thụy

Bài viết từ năm 1978, bị bỏ quên rất lâu trong chồng bản thảo, tình cờ tìm thấy lại.


             
                                La Thụy năm 1978


“Voici maintenant ma vieille angoisse, là, au creux de mon corps, comme une mauvaise blessure que chaque mouvement irrit. Je connais son nom. Elle est peur de la solitude éternelle, crainte qu'il n'y ait pas de réponse”.
                 (Trích trong tác phẩm Le Malentendu của Albert Camus)

Hình như Bùi Giáng dịch thì phải, mình không nhớ rõ. Nếu đoạn văn dịch bên dưới không đúng thì coi như La Thụy phụ dịch:
 
“Và ở đây, bây giờ, niềm khắc khoải hãi hùng xa xưa từ trong sâu thẳm của hình hài, tựa như chấn thương tồi tệ, nhức buốt theo từng mỗi cử động. Tôi biết tên nó. Đó là mối sợ cô đơn ngàn thu không tiếng đáp”

Thứ Tư, 10 tháng 2, 2016

VIDEO CLIP "RAY RỨT MÙA XUÂN" - Thơ Xuân Ly Băng


            
             Nhà thơ Xuân Ly Băng

Trong nắng đẹp ngày xuân hòa bình hôm nay, chạnh nhớ lại mùa xuân ly tán trong chiến tranh tang tóc của đất nước một thời phân chia, ai mà không chao động cõi lòng, rưng rưng cảm xúc cho non sông bị tàn phá , ruộng nương nhà cửa bị bom đạn cày xới, thấm đẫm máu người. Sinh ly tử biệt sầu dâng! Càng mũi lòng rỏ lệ cho nỗi lòng của người con xa xứ, biệt bóng quê nhà, đau đáu dõi trông về Đất Mẹ bên kia giới tuyến, trĩu nặng khối tình,“ray rứt mùa xuân”.  Xin giới thiệu video clip RAY RỨT MÙA XUÂN. Thơ của Xuân Ly Băng tức Đức Ông  LM Goan Baotixita Lê Xuân Hoa cảm tác từ đầu thập niên 1960.  


      

       RAY RỨT MÙA XUÂN

       Đường về mỏi cánh chim bay
       Còn xa hút lắm núi mây… hỡi trời!
       Ta buồn từ độ đôi mươi,
       Mùa thu năm ấy lá rơi phũ phàng…
       Xa quê trong một chiều vàng,
       Bờ tre bến nước xóm làng đìu hiu
       Nghĩ thôi một sớm một chiều,
       Con đò tìm được bến yêu mà về…
       Ngờ đâu biền biệt sơn khê,
       Nhìn mây phương bắc mà tê tái lòng! 
       Mỗi năm một độ mùa đông,
       Mười bảy năm ròng lá rụng hoa rơi…
       Mai nay xuân đã đến rồi,
       Cành mai lại nở sáng ngời hoa mai…
       Nhìn hoa hồn lạnh u hoài,
       Nhớ cành đào cũ ở ngoài quê xưa…
       Đau lòng sớm khổ chiều trưa…
       Biết mấy cho vừa thương nhớ cố hương!
       Ai gây nên nỗi đoạn trường?
       Ai làm nên cảnh nhiễu nhương sơn hà?
       Cho mùa xuân giết mùa hoa,
       Cành mai chích máu trong ta cành đào!
       Nửa đời khổ chuyện binh đao,
       Máu sông xương núi dâng cao ngập trời!
       Thương dân thương nước ngậm ngùi
       Thương người chiến sĩ dập vùi sơn khê!
       Mưa ngàn gió núi lê thê…
       Ngày đi thì có ngày về thì không!
       Mẹ quê đau khổ tràn lòng
       Còn đâu nước mắt để hòng thở than!
       Dân lành bao kẻ chết oan,
       Đồng khô, suối nước, mép ngàn phơi thây!
       Thương người quả phụ hao gầy,
       Tang chồng chưa mãn lại ngày tang con!
       Khăn sô phủ trắng linh hồn,
       Còn đâu máu hận mà hờn chiến tranh!
       Tội tình gì mái đầu xanh?
       Mẹ nào còn sữa mà giành em ơi!
       Xuân sang thương cảm bời bời…
       Nhìn cành mai nở đầy trời hoa mai!
       Mà hoa có biết lòng ai?

                                  Xuân Ly Băng  

Thứ Ba, 2 tháng 2, 2016

TÌNH XUÂN - Thơ La Thụy


            

                              TÌNH XUÂN
                      (Tặng Phạm Tường Đại)
  
              Bướm vàng điểm phấn má hồng nhung
              Thánh thót cung đàn gọi cõi không
              Xôn xao nhựa chuyển run cành lá
              Phơi phới tình xuân phả nhạc lòng.

              Thấm đẫm sắc trời ngây ngất biếc
              Thời gian chao cánh dậy mầm thơ
              Thu tàn đông tạ quay tròn đất
              Mây nước hồi sinh rạo rực mùa.

              Gió khẽ vương hương hồn cây cỏ
              Oanh yến hòa ca ấm điệu vần
              Ờ thiên kỷ hết ta còn đó
              Vật đổi sao dời xuân vẫn xuân               

                                               La Thuỵ

Thứ Năm, 17 tháng 12, 2015

TÔI ĐỌC THƠ LA THUỴ - Cảm nhận của Trần Mai Ngân


           

            TÔI ĐỌC THƠ LA THỤY

... Tôi cũng được nhà giáo, nhà thơ La Thuỵ tặng quyển THƠ ĐỜI NGÂN VỌNG.
Tập thơ không dài, không ngắn. Tròn bốn mươi lăm bài. Theo tôi, mỗi bài là một tiếng ngân vọng khác nhau - vì thế, đã tạo nên một âm thanh du dương, trầm bổng trong lòng người đọc rất tuyệt vời...
Với tôi, tôi yêu thích nhất là bài THẢ của La Thuỵ. Tôi đọc bài THẢ khi buồn, khi vui và cả khi hồn mình thanh thản hay đang tuyệt vọng...

         Chừ đây mình thả hương nồng
         Phiêu phong hoài vọng rêu rong cõi người 

Không biết có phải tác giả muốn nói hãy THẢ vào cuộc sống này những "hương nồng" cho nhau dẫu chỉ còn là "hoài vọng" trong cuộc đời ta...
"Hương nồng" này không phải chỉ dành cho tình yêu mà là cả tình người trong tất cả chúng ta!
Đọc hai câu này tôi cảm nhận được thiện tâm của nhà thơ - thật chan hoà, nhân ái. Mà tại sao lại không cho nhau để...

        Mai kia thả nốt tuổi trời
        Thời gian cuốn hút phận đời mong manh

... Đời người tưởng dài nhưng đôi khi như thoáng qua và mong manh lắm ! La Thuỵ nói đúng .
Hãy bỏ hết đi những đôi mắt trần gian , những tia nhìn ganh ghét , thù hằn - để ta nhẹ nhàng và sống trong yêu thương chân thành nhất . Vì đời vốn vô thường , vốn hợp tan...

        Sắc không ừ thả bồng bềnh
        Mộng lòng dù đã ươm xanh... thả dần

Cuối cùng là gì...
Là sắc không, không sắc... trong đạo thuyết của nhà Phật - trong Bát Nhã tâm kinh...
Ta không quá vui, quá đau buồn khi được mất. Hãy hiểu, hãy thấu "phận đời mong manh" lắm !
Và có yêu thuơng đến đâu, oán hận đến đâu cũng có một lúc ta phải buông và thả đi... Thiết tha cũng vậy , cách xa cũng vậy .
Tôi xin được bắt chước nhà thơ La Thuỵ...

       "Mộng lòng dù đã ươm xanh ... thả dần"

Đây là cảm nhận của riêng tôi về bài thơ THẢ. Tôi viết lên như một lời cảm ơn gửi đến La Thuỵ quý mến.
Nếu có sai sót hoặc không đúng ý nhà thơ mong không chấp nhé !
Chúc La Thuỵ luôn thành công và hạnh phúc trong cuộc sống .
Thân mến !


          

                                    THẢ
                              (Tặng TMN)
                  Chừ đây mình thả hương nồng
            Phiêu phong hoài vọng rêu rong cõi người
                  Mai kia thả nốt tuổi trời
            Thời gian cuốn hút phận đời mong manh.
                 Sắc không ừ thả bồng bềnh
            Mộng lòng dù đã ươm xanh... thả dần.

                                                        La Thuỵ

Thứ Năm, 15 tháng 10, 2015

HOÀI CỔ LONG - Thơ La Thụy


           Trịnh Giai Hân đóng Lâm Tiên Tử Trịnh Giai Hân đóng Lâm Thiên Nhi  người được mệnh danh đệ nhất mỹ nhân. Trước mặt người ngoài, Lâm Thiên Nhi rộng lượng dịu dàng nhưng thực ra là kẻ độc ác, dâm đãng. Sở trường của ả là dụ dỗ, lừa gạt đàn ông.  Lâm Thiên Nhi hận Lý Tầm Hoan, luôn giở thủ đoạn hãm hại.
                   Cảnh trong phim Tiểu Lý Phi Đao


               HOÀI CỔ LONG*

               Trong bóng thâm u núi đồi hoang dã
               Bước chân yêu run rẫy mỗi đêm về
               Ta lạc bước giữa hoa ngàn cỏ lạ
               Gió muôn trùng âm vọng phủ lời mê

               Lá tương tư vẫy vầng trăng khuyết sử
               Rêu xanh rì mềm ướt, đẫm sương giăng
               Tay vuốt nhẹ lòng đàn reo tở mở
               Muôn tơ huyền rung động khúc hòa âm

               Em kiều mị bất ngờ ta choáng váng
               Phút giây nào thảng thốt đến mê si
               Từng ép xác dưng không chừ thoáng đãng
               Lòng Tiểu Phi* đồng vọng viễn khúc gì?

               Ừ, Mai Hoa Đạo* mỹ nhân kỳ ảo
               Kiếm ngây tình, lãng tử muốn Tầm Hoan*
               Lâm Tiên Nhi* từng đêm về cởi áo
               Dợn sóng tình mê mải cõi hồng hoang

              Vô tình kiếm, bên hông đa tình khách
              Có bừng lên sát khí chấn đêm trường
              Chừ phóng kiếm ném tung vào tuyệt cốc
              Dạo sông hồ khinh khoái gót Lưu Hương* ...

                                                              La Thụy

* Cổ Long (1937- 1985)  là nhà văn Đài Loan viết tiểu thuyết võ hiệp nổi tiếng. Ông cũng là nhà biên kịch, nhà sản xuất và đạo diễn. Các tác phẩm của ông đã được chuyển thể nhiều lần trên phim truyền hình cũng như điện ảnh.

* Lý Tầm Hoan, Tiểu Phi, Mai Hoa Đạo, Lâm Tiên Nhi, Sở Lưu Hương ... : Tên nhân vật trong tiểu thuyết võ hiệp của Cổ Long