Nghe thơ La Thụy nửa khuya
Mênh mang trời đất như chia hai miền
Miền cao trăng nước cung thiên
Miền gần thao thức ưu phiền trần gian
Âm trong nhẹ, vút mơ màng
Âm trầm lụy, tỏa mang mang cõi đời.
Nửa khuya mưa gió ngoài trời
Nghe thơ La Thụy thấy lời trăng sao
Tiếng thương đau, thấy ngọt ngào
Tiếng vui, thấy sóng dâng trào niềm riêng
Thấy anh hùng, thấy thuyền quyên
Thấy say chếnh choáng, thấy nghiêng hồ trường
Thấy hồn trăm sợi tơ vương
Buồn vui quyện với yêu thương chẳng lìa.
Nghe thơ La Thụy nửa khuya
Phòng hương quạnh giấc, ngoài kia đông về ./.
Thơ: Lương Minh Vũ. Giọng ngâm: Thoại Vi. ĐÊM SAY VỚI LA THUỴ Rót mông lung xuống bôi đầy Đường lô nhô bóng, phố gầy guộc đêm Trăng bơi đáy chén trăng mềm Thơ ai gẫy vận bên thềm khuya rơi Rót hỗn mang xuống mộng đời Lăn qua cho hết cuộc chơi khóc cười Rót quạnh hiu xuống cõi người Sông xưa cuốn hết xanh tươi dấu nguồn Rót niềm vui xuống nỗi buồn Dù mai cuối sóng đầu truông cũng về Rót ta chảy xuống tràn trề Trăng say, còn bạn cận kề dìu nhau. Lương Minh Vũ
Bài
viết từ năm 1978, bị bỏ quên rất lâu trong chồng bản thảo, tình cờ tìm thấy lại.
La Thụy năm 1978
“Voici
maintenant ma vieille angoisse, là, au creux de mon corps, comme une mauvaise
blessure que chaque mouvement irrit. Je connais son nom. Elle est peur de la
solitude éternelle, crainte qu'il n'y ait pas de réponse”. (Trích trong tác phẩm Le Malentendu của Albert Camus)
Hình như Bùi Giáng dịch thì phải, mình không nhớ rõ. Nếu
đoạn văn dịch bên dưới không đúng thì coi như La Thụy phụ dịch: “Và
ở đây, bây giờ, niềm khắc khoải hãi hùng xa xưa từ trong sâu thẳm của hình hài,
tựa như chấn thương tồi tệ, nhức buốt theo từng mỗi cử động. Tôi biết tên nó.
Đó là mối sợ cô đơn ngàn thu không tiếng đáp”
Trong nắng đẹp ngày xuân hòa bình hôm nay, chạnh nhớ lại mùa xuân ly tán trong chiến tranh tang tóc của đất nước một thời phân chia, ai mà không chao động cõi lòng, rưng rưng cảm xúc cho non sông bị tàn phá , ruộng nương nhà cửa bị bom đạn cày xới, thấm đẫm máu người. Sinh ly tử biệt sầu dâng! Càng mũi lòng rỏ lệ cho nỗi lòng của người con xa xứ, biệt bóng quê nhà, đau đáu dõi trông về Đất Mẹ bên kia giới tuyến, trĩu nặng khối tình,“ray rứt mùa xuân”. Xin giới thiệu video clip RAY RỨT MÙA XUÂN. Thơ của Xuân Ly Băng tức Đức Ông LM Goan Baotixita Lê Xuân Hoa cảm tác từ đầu thập niên 1960.
... Tôi cũng được nhà giáo, nhà thơ La Thuỵ tặng quyển THƠ ĐỜI NGÂN VỌNG.
Tập thơ không dài, không ngắn. Tròn bốn mươi lăm bài. Theo tôi, mỗi bài là một tiếng ngân vọng khác nhau - vì thế, đã tạo nên một âm thanh du dương, trầm bổng trong lòng người đọc rất tuyệt vời...
Với tôi, tôi yêu thích nhất là bài THẢ của La Thuỵ. Tôi đọc bài THẢ khi buồn, khi vui và cả khi hồn mình thanh thản hay đang tuyệt vọng...
Chừ đây mình thả hương nồng Phiêu phong hoài vọng rêu rong cõi người
Không biết có phải tác giả muốn nói hãy THẢ vào cuộc sống này những "hương nồng" cho nhau dẫu chỉ còn là "hoài vọng" trong cuộc đời ta...
"Hương nồng" này không phải chỉ dành cho tình yêu mà là cả tình người trong tất cả chúng ta!
Đọc hai câu này tôi cảm nhận được thiện tâm của nhà thơ - thật chan hoà, nhân ái. Mà tại sao lại không cho nhau để...
Mai kia thả nốt tuổi trời Thời gian cuốn hút phận đời mong manh
... Đời người tưởng dài nhưng đôi khi như thoáng qua và mong manh lắm ! La Thuỵ nói đúng .
Hãy bỏ hết đi những đôi mắt trần gian , những tia nhìn ganh ghét , thù hằn - để ta nhẹ nhàng và sống trong yêu thương chân thành nhất . Vì đời vốn vô thường , vốn hợp tan...
Sắc không ừ thả bồng bềnh Mộng lòng dù đã ươm xanh... thả dần
Cuối cùng là gì...
Là sắc không, không sắc... trong đạo thuyết của nhà Phật - trong Bát Nhã tâm kinh...
Ta không quá vui, quá đau buồn khi được mất. Hãy hiểu, hãy thấu "phận đời mong manh" lắm !
Và có yêu thuơng đến đâu, oán hận đến đâu cũng có một lúc ta phải buông và thả đi... Thiết tha cũng vậy , cách xa cũng vậy .
Tôi xin được bắt chước nhà thơ La Thuỵ...
"Mộng lòng dù đã ươm xanh ... thả dần"
Đây là cảm nhận của riêng tôi về bài thơ THẢ. Tôi viết lên như một lời cảm ơn gửi đến La Thuỵ quý mến.
Nếu có sai sót hoặc không đúng ý nhà thơ mong không chấp nhé !
Chúc La Thuỵ luôn thành công và hạnh phúc trong cuộc sống .
Thân mến !
THẢ (Tặng TMN) Chừ đây mình thả hương nồng Phiêu phong hoài vọng rêu rong cõi người Mai kia thả nốt tuổi trời Thời gian cuốn hút phận đời mong manh. Sắc không ừ thả bồng bềnh Mộng lòng dù đã ươm xanh... thả dần.
Em kiều mị bất ngờ ta choáng váng
Phút giây nào thảng thốt đến mê si
Từng ép xác dưng không chừ thoáng đãng
Lòng Tiểu Phi* đồng vọng viễn khúc gì?
Ừ, Mai Hoa Đạo* mỹ nhân kỳ ảo
Kiếm ngây tình, lãng tử muốn Tầm Hoan*
Lâm Tiên Nhi* từng đêm về cởi áo
Dợn sóng tình mê mải cõi hồng hoang
Vô tình kiếm, bên hông đa tình khách
Có bừng lên sát khí chấn đêm trường
Chừ phóng kiếm ném tung vào tuyệt cốc
Dạo sông hồ khinh khoái gót Lưu Hương* ...
La Thụy
* Cổ Long (1937- 1985) là nhà văn Đài Loan viết tiểu thuyết võ hiệp nổi tiếng. Ông cũng là nhà biên kịch, nhà sản xuất và đạo diễn. Các tác phẩm của ông đã được chuyển thể nhiều lần trên phim truyền hình cũng như điện ảnh. * Lý Tầm Hoan, Tiểu Phi, Mai Hoa Đạo, Lâm Tiên Nhi, Sở Lưu Hương ... : Tên nhân vật trong tiểu thuyết võ hiệp của Cổ Long
Là Du… nhưng không là Du
Đắm trong yêu nhớ trầm phù si tâm
Hoa kia sắc tướng bụi lầm
Hồng nhan họa thủy? Án nhầm* … thiện tai!
Ừ thì mê lộ dặm dài
Sắc không hư ảo gót hài in rêu
Tình trần lơ lửng phong phiêu
Nghiệp duyên cởi buộc sớm chiều tụ tan
Am thiền Tiếp Hiện: vấn, nan?
Thì ừ, buông xả tâm an gột phiền
Toạ thiền quán tưởng diệu sinh
Sát na đốn ngộ sắc hình giai không
La Thụy
8/5/2015
* Chuyện “Chú Tiểu Bị Oan” ............. TÓM TẮT CHUYỆN "CHÚ TIỂU BỊ OAN" Trong phiên chợ có người bị mất trộm và người đó quả quyết là chú tiểu ăn cắp. Chú giải thích mấy cũng không ai tin. Sau, tìm được kẻ trộm người ta thả chú ra và xin lỗi. Khi về chùa - lạ lùng thay, Sư phụ bảo chú cúi xuống và đánh đòn. Chú nói : "Con vô tội và đã được minh oan rồi mà, sao sư phụ lại còn đánh con". Sư phụ nói: "Ta biết con vô tội và lương thiện. Nhưng ta vẫn đánh con là để con xem lại hành vi và dung mạo mình như thế nào mà bị nghi oan như thế, trong khi xung quanh có biết bao nhiêu người mà không ai bị nghi cả" ...
Hoàng hôn bảng lảng chạnh lòng ta
Chung rượu đầy vơi đượm bóng tà
Tráng khí ngày nao dường úa lạnh
Hùng tâm thuở ấy chợt trôi xa
Nghiêng chiều rót mãi : thơ buồn rụng
Dốc nắng hứng hoài : mộng đẹp qua
Chếnh choáng mạch sầu càng ứ đọng
Hoàng hôn bảng lảng chạnh lòng ta
La Thuỵ
HỌA
Bài hoạ 1
NỖI LÒNG
Trăng ứa tơ sầu, trăng với ta!
Đài hoa sương đọng buốt canh tà
Cung trầm ý nhớ chùng đêm vắng
Phím vút lời thương vọng nẻo xa
Vò võ hiên lòng theo tháng đợi
Mịt mù bóng nhạn với ngày xa
Chuông đâu gọi thức cơn trầm mặc
Trăng ứa tơ sầu, trăng với ta!
Ca Dao
Thơ: La Thuỵ. Diễn ngâm: Bích Long Video clip: Phú Đoàn.
THẢ (Tặng TMN)
Chừ đây mình thả hương nồng
Phiêu phong hoài vọng rêu rong cõi người
Mai kia thả nốt tuổi trời
Thời gian cuốn hút phận đời mong manh.
Sắc không ừ thả bồng bềnh
Mộng lòng dù đã ươm xanh... thả dần.
Nhạc phẩm Như Giấc Mơ Thôi của tác giả Nhân Chứng, làm tôi chạnh nhớ đứa con trai đã đột ngột đi về miền miên viễn khi tuổi đời ba mươi đang còn xanh thắm cách đây ba năm.
Nhạc & lời: Nhân Chứng. Trình bày: Thu Tuyết. Video clip: Phú Đoàn.
Mùa Chay của Thiên Chúa Giáo được khởi đầu bằng nghi thức xức tro trên đầu. Linh mục đọc "Hỡi người hãy nhớ mình là tro bụi và sẽ trở về bụi tro” và xức tro trên trán tín hữu. Nghi thức xức tro bắt nguồn từ truyền thống xa xưa của dân Do Thái. Trong Cựu Ước, mỗi khi muốn tỏ lòng ăn năn hối cải, người Do Thái thường xức tro lên đầu, ngồi trên đống tro và mặc áo vải thô hoặc xé áo ra. Việc xức tro và xé áo trước hết nói lên sự buồn phiền đau đớn vì đã phạm nhiều tội lỗi. Việc xức tro và xé áo cũng làm cho tội nhân ý thức thân phận con người bọt bèo, cuộc đời mau chóng tàn phai như giấc mộng. Đời người như một nắm tro bụi, chỉ một làn gió nhẹ thoảng qua đủ xoá sạch vết tích.
Nhạc phẩm Cát Bụi cũng được nhạc sĩ Trịnh Công Sơn lấy nguồn cảm hứng từ sách Sáng Thế: Thiên Chúa dùng bùn đất tạo dựng Ađam. Sau khi Ađam phạm tội bất phục tùng,Thiên Chúa phạt ông và con cháu sẽ trở về với cát bụi. (x. St 1,26-3,24).
................................ Vừa post bài này vào buổi sáng 8/3, thì gần 12 giờ khuya cùng ngày, mình đột ngột nhận hung tin: Ông anh rể (chồng chị ruột của mình) vừa qua đời vì tai nạn giao thông (chỉ cách nhà anh ấy ở Tánh Linh - Bình Thuận chưa đầy 200m). Mới cười nói sang sảng cùng thân hữu chiều ngày 8/3/2015, bỗng chốc anh biến thành người thiên cổ ngay trong tối khuya hôm đó, chết gần nhà nhưng không có một người thân bên cạnh (do hay tin quá muộn). Ôi! CÁT BỤI phận người!! La Thụy
*Vâng
mệnh vua Hán Vũ Đế, Tô Vũ đi sứ sang Hung Nô. Ông bị vua Hung Nô đày đến đất Bắc
giá lạnh hoang vu, không có người ở, để chăn dê rất cực khổ. Sau 19 năm, nhờ sự
can thiệp của Hán Vũ Đế, ông mới được thả trở về Hán.
**
Bá Lý Hề bị nước Sở bắt làm nô lệ. Tần Mục
Công biết Hề là người có tài, đem năm tấm da dê xin chuộc. Tần Mục Công chuộc
được Bá Lý Hề đem về, phong ngay làm Tướng Quốc và ông Tướng Quốc này đã làm
cho nước Tân thành giầu mạnh một thời và được mệnh danh là “ Ngũ Cổ Đại Phu”,
nghĩa là ông Tướng Quốc năm bộ da dê.