BÂNG KHUÂNG
Hiển thị các bài đăng có nhãn Chu Vương Miện. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Chu Vương Miện. Hiển thị tất cả bài đăng
Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2017
Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2017
MỘT TRƯƠNG - Tạp bút của Chu Vương Miện
MỘT TRƯƠNG
"Trích trong Vĩ Văn"
Trong nguyệt san Kiến
Thức Ngày Nay, khi không xuất hiện một bài biên khảo ký tên là Phan Khắc Khoan,
nội dung là tiên sinh phát hiện ra rằng hai câu Kiều của Nguyễn Du :
Cung thương lầu bậc ngũ
âm (câu 29)
Nghề riêng ăn đứt Hồ Cầm
một chương (câu 30)
Theo ý của tiên sinh
Phan Khắc Khoan san định Văn Học thỉ câu thứ ba mươi phải là "Một
Trương", vì bên Trung Quốc có một vị nhạc sư tên là Trương (con thứ nhất)
nên thiên hạ mến mộ tài năng thường gọi là Một Trương, người này chuyên trị Hồ
Cầm, thuộc vào loại danh sư số một .
"kỳ sau đăng
tiếp"
Rồi không thấy bài của
tiên sinh đăng tiếp nữa, để xem Mr Một Trương là nhân vật như thế nào ? Sống
vào thời nào ? mà chỉ thấy bài của học giả An Chi… đánh phủ đầu, sau đó thì
tiên sinh Phan Khắc Khoan đương sống "chuyển qua từ trần", thành ra
công trình phát hiện san định Văn Học đến đây là un point final. Cũng tưởng
nhắc qua chút đỉnh về thi sĩ Phan Khắc Khoan, tiên sinh sinh vào khoảng juin
1916 ở làng Yên Lãng, Yên Thành (Nghệ An). Mồ côi mẹ từ thủa bé, năm 15 tuổi
thì cha bị mù. Học trường Huyện, Trường Vinh có bằng Thành Chung, đã đăng thơ ở
Phong Hóa (ký Chàng Trương), Thế Giới, Tri Tân thơ ký Hồng Chương, ngoài ra con
vài vở kịch thơ nổi tiếng như Phạm Thái và Trần Can… (phần tiểu sử trích đoạn
trong Thi Nhân Việt nam của Hoài Thanh và Hoài Chân)
Thứ Ba, 3 tháng 1, 2017
CHÙM THƠ CHU VƯƠNG MIỆN
Tác giả Chu Vương Miện
ĐOẢN CÚ
lọt lòng đã khổ rồi
cùng một dòng sông
bên lở bên bồi
cùng một kiếp ngườì
kẻ ăn cơm
ngươì ăn xôi
Năm cùng và tháng tận
Kiếp trâu bò lao đao
kiếp con người lận đận
ở tù bao nhiêu năm
ở lính bấy nhiêu năm
bèo dạt sáng trôi xuôi
buổi chiều thì về ngược
lê lết ven dòng đời
Ôi tháng tận năm cùng
hết mùa thì tới tết
quanh năm thì thiếu ăn
bốn muà thì lũ lụt
Ôi làm cái kiếp người
Sao mà càng thấm mệt ?
Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016
CHÙM THƠ CHU VƯƠNG MIỆN
Nhà thơ Chu Vương Miện
NGỰA GIÀ
Thấm thoát con ngựa ngày xưa
giờ cũng sống đến 76 năm
suốt đời từ lúc sinh ra
và lớn lên
toàn kéo xe thổ mộ
người xà ích này chết
thì giao cho người xà ích khác
chạy từ bãi trưóc
qua Ô Quắn về bãi sau
đi qua vườn dâu
về bãi trước
trên đầu một chùm lông gà
dưới cổ một chùm lục lạc
phiá trước mõm là chùm cỏ non
cứ nhìn mà phấn khởi
tiến lên
chạy quanh năm suốt tháng
Hai mắt bị che
Sau lưng kéo theo
Toàn là danh từ
"Quê hương - dân tộc - lịch sử -
đạo làm cái con người"
lâu lâu ngoảnh đầu nhìn lại
"toàn là những khôi hài ?"
Thứ Năm, 22 tháng 12, 2016
CẬN LỤC CHÂU Ô - Thơ Chu Vương Miện
Kính gửi Các Niên Trưởng Trường Nguyễn Hoàng, Lê Hưũ Thăng, Tuệ Chương Hoàng Long Hải, Hoàng văn Liệu, Phạm thị Như Hoàn...
(Chu Vương Miện)
CẬN LỤC CHÂU Ô
Chuá Nguyễn Hoàng ngày xưa
Từ Nghệ An vào Ái Tử
Còn bây chừ chúng ta từ đó lại ra đi
Ca sĩ tài hoa Duy Khánh
Thác từ hơn 10 năm trưóc
Hoàng Thi Thơ cũng cành trúc trăng tà
Thôi kiếp này tình miềng đành xa ngái
Nơi xứ ngườì nhớ mãi mãi Bích La
Ôi đông và tây cũng cận kề Bồ Bản
Như Hoàn ơi ! Chi theo bóng sương mờ
Thôi bốn tỉnh miền Trung cát vàng cát trắng
Sừng sững núi Hồng, bãi muối sông La
Cá chết tiệt dạt vào bờ Nam Hải
Hận muôn đời hai chữ Fomosa
Hết vẩn đục môi trường
Qua thiên tai lũ lụt
Miền Trung nghèo xơ xác lại tan hoang
Nơi ngập lúa cánh đồng ngang với biển
Chả còn chi ? (ngoài thi phẩm Điêu Tàn)
Gió đưa cành trúc la đà
Hồi chuông Sắc Tứ canh gà Tri Bưu
Lõ hai mắt thị xã cùng thành cổ
Cũng tan ra theo cát miệt Nhan Biều
Mấy mươi năm xưa Phạm Duy soạn
Bài ca Bà Mẹ Gio Linh
Năm 1972 nhà văn Phan Nhật Nam
Soạn Đại Lộ Kinh Hoàng
Ôi lũ lụt mưa bão
Xoá phăng làng chài Mỵ Thủy
Ta nơi này đứng khóc nước cùng non ?
Ơi người xưa còn gia gia cuốc cuốc
Chừ nơi đây đôi mắt đã mòn ?
Chu Vương Miện
(Chu Vương Miện)
CẬN LỤC CHÂU Ô
Chuá Nguyễn Hoàng ngày xưa
Từ Nghệ An vào Ái Tử
Còn bây chừ chúng ta từ đó lại ra đi
Ca sĩ tài hoa Duy Khánh
Thác từ hơn 10 năm trưóc
Hoàng Thi Thơ cũng cành trúc trăng tà
Thôi kiếp này tình miềng đành xa ngái
Nơi xứ ngườì nhớ mãi mãi Bích La
Ôi đông và tây cũng cận kề Bồ Bản
Như Hoàn ơi ! Chi theo bóng sương mờ
Thôi bốn tỉnh miền Trung cát vàng cát trắng
Sừng sững núi Hồng, bãi muối sông La
Cá chết tiệt dạt vào bờ Nam Hải
Hận muôn đời hai chữ Fomosa
Hết vẩn đục môi trường
Qua thiên tai lũ lụt
Miền Trung nghèo xơ xác lại tan hoang
Nơi ngập lúa cánh đồng ngang với biển
Chả còn chi ? (ngoài thi phẩm Điêu Tàn)
Gió đưa cành trúc la đà
Hồi chuông Sắc Tứ canh gà Tri Bưu
Lõ hai mắt thị xã cùng thành cổ
Cũng tan ra theo cát miệt Nhan Biều
Mấy mươi năm xưa Phạm Duy soạn
Bài ca Bà Mẹ Gio Linh
Năm 1972 nhà văn Phan Nhật Nam
Soạn Đại Lộ Kinh Hoàng
Ôi lũ lụt mưa bão
Xoá phăng làng chài Mỵ Thủy
Ta nơi này đứng khóc nước cùng non ?
Ơi người xưa còn gia gia cuốc cuốc
Chừ nơi đây đôi mắt đã mòn ?
Chu Vương Miện
Thứ Tư, 21 tháng 12, 2016
CHU VƯƠNG MIỆN, THƠ VỚI CUỘC CHƠI LOANH QUANH GIỮA CHỢ - Luân Hoán
Nguồn: http://www.luanhoan.net/tacpham/DHBB_web/ChuVuongMien.htm
Không hiểu tại sao vào những năm 1957, 1958, tôi không có dịp gặp nhà thơ Chu Vương Miện, lù lù ở Đà Nẵng, làm học trò đệ tứ trường Bán công ? Trong niên khóa này, tôi là anh Đệ ngũ 3 trường Phan Châu Trinh, không cách xa trường Bán công bao nhiêu. Thắc mắc cho vui vậy, chứ làm sao mà biết nhau, khi cả hai thằng đều là những thứ vô danh trong cổng trường, không tham gia tích cực thể thao hay văn nghệ. Cũng chưa nhóm được mối tình trai gái nào xuất sắc, đủ có tiếng vang trong giới thư sinh.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)