BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2020

ANH VÀ EM - Thơ Phan Quỳ


    
                 Nhà thơ Phan Quỳ


ANH VÀ EM

Em là hoa buổi sáng,
Anh thành nắng ban mai,
Nắng lên hoa sắc thắm,
Nắng tràn cõi thiên thai.

Em là nhành phượng vĩ,
Anh hoá chú ve sầu,
Hai ta thành tri kỷ,
Hò hẹn đến muôn sau.

Em là hạt mưa mau,
Anh thành biển hồ sâu,
Mưa êm trong lòng biển
Đôi mình mãi trong nhau.

Em là mây trắng bay,
Anh thành trời cao rộng
Thênh thang em có hay
Lòng trời reo như mộng?

Ơi cơn mộng một đời
Anh ấp ủ khôn nguôi
Đêm ơi xin đừng thức
Để em mãi trong tôi.

                Phan Quỳ

THOÁNG HƯƠNG XƯA, KHOẢNH KHẮC SÂN TRƯỜNG - Thơ Văn Thiên Tùng


    
   

THOÁNG HƯƠNG XƯA

Bao tâm tư lắng sâu giờ chợt lại
Dìu ta về tìm lại thoáng hương xưa
Vòng tay học trò - kể mấy cho vừa
Ngần mơ ước ngất ngây miền ký ức

Tuổi chúng mình với những gì có được
Bao yêu thương từ bè bạn - cô thầy
Chuyện đùa vui - hờn giận vốn chất dầy
Ngày hai buổi bên nhau thật trìu mến

Biết giờ đây lắm điều không ngờ đến
Từng cuộc đời - mỗi phận kiếp khác nhau
Giữa phong ba bão táp nhuốm muôn màu
Hay tất tả giữa dòng đời xuôi ngược

Những cánh chim di mãi hoài lạc bước
Đăng đắng tấc lòng - chan chát bờ môi
Thương quê cha - nhớ đất mẹ bồi hồi
Nhưng vẫn vượt qua muôn vàn khắc khoải…

Có lắm điều cố lãng quên nhưng lại…
Đâu đó hoài vương - luống đỗi nghẹn ngào
Trong cổng trường ươm mộng đẹp thanh tao
Gom thành chuổi - giờ đây đọc chợt biết

Trang lưu bút ngây ngô nhòa nét viết
Lá thư tình đỏng đảnh - hỏi tình chi?
Chữ mến thương như rứa - dệt thêu gì
Tình là lạ… là tình yêu chớm nở…

Những cuộc tình gắn liền trang sách vở
Vốn đeo mang tận góc bể chân trời
Để giờ đây tiếc ngẩn, tiếc ngơ hoài
Bởi tiếng yêu… giản đơn sao bỏ ngỏ

Lòng dặn lòng chớ vượt sang vạch đỏ
Giữ vạch xanh tươi thắm một khung trời
Giữ sắc hồng đơm hương tỏa ngời ngời
Âm thầm nhớ - đơn thương tình mới đẹp…

Những câu mến quen rồi đâu dễ khép
Ấy và tôi cùng lứa lại đồng trang
Cớ chi ta lại vội chuyển bậc sang
Để vơi chất hồn nhiên đang tầm với

Ta về lại lục tuổi thơ diệu vợi
Thoáng hương xưa đâu đó vướng vương lòng
Mấy mươi năm ta hằng ước - hằng mong
Gặp lại ấy… chút chút thôi ấy nhé!

Gặp lại để trao bớt đi cho nhẹ
Những trang thư ôm ấp tự bao giờ
Những vần thơ tình ý… vốn đợi chờ
Trong tập vở mãi chẳng nhòa…
                                                     chẳng nhạt.                       

                                 Quảng Trị, 18/6/2017
                             Mai Vân Văn Thiên Tùng

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2020

MẠ TÔI - Lê Phước Sinh




                         MẠ TÔI
                                                                        Lê Phước Sinh

 Viết về “Morther 's Day” - Ngày Hiền Mẫu (CN 10 tháng 5)

Mạ - chiếc Áo Tơi tua, ôm vào gió lạnh
Mạ - đôi chân chai, đôi guốc gỗ vẹt cùn
Mạ - lúc nghiêng ngã vẫn bươn mình đứng dậy...
Chở che Con ngay từ thuở nằm Nôi...

           

1.

Mấy cục kẹo bình dân được vắt, nặn ra làm bằng bột, đường tán mía đen, hương vị gừng cay cay, tựa ngón chân cái... phủ lớp mỏng bột năng, khi bán thường được gói bằng lá chuối khô. Ở các chợ xép nhỏ, đó là hàng quà cho những trẻ con nghèo. Tôi, từ thuở chạy chập chững cho đến tận bảy tám tuổi, món “kẹo gừng (kẹo ú)” nầy luôn là  “đặc sản” quà dành cho tôi (và mấy đứa em sau nầy) mỗi chiều tối Mạ đi bán rong về...
Cứ chạng vạng là tôi ra ngóng đầu đường...

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2020

THÔI CŨNG ĐÀNH, NỬA VẦNG TRĂNG ĐỢI - Thơ Văn Thiên Tùng


   


THÔI CŨNG ĐÀNH

Cũng lắm khi cố giữ nhưng chợt nhận
Sợi dây tình càng níu lại càng lơi
Ái ân dường cảm thấy cứ vơi vơi
Hương yêu chẳng thắm nồng như trước nữa

Buông thì lỗi đạo tình đà thề hứa
Níu vào thời giông tố đẩy xao chao
Một chặng đường tình muộn ấy lại sao
Không cố được mà phải đành buông nhận

Lìa tay xa hẳn đắng lòng nuốt hận
Nén nỗi đau - kìm thương nhớ để rồi
Cố vùi lấp ngần kỷ niệm trong tôi
Rồi độc bước tiếp chặng đường còn lại.

Nghĩ suy cùng cớ chi tình ta phải
Cứ đan xen chuyện nắng sớm - mưa chiều
Hay chòng chành - chao đảo mái thuyền yêu
Chỏi giông lốc với mưa tình tơi tả

Còn chặng cuối sao cuộc tình lại đã
Nhận chi toàn cay đắng lẫn trái ngang
Lời thề xưa oanh yến mãi vọng vang
Rằng mình phải "Trọn đời thương nhau nhé!".

Nhiều khi ước lời ngọt ngào đâu dễ
Nhưng giận hờn- xa xót lại chất dày
Tâm sự hời… hời hợt cứ bủa vây
Lạc cung bậc -  lỗi thanh âm vậy nhỉ!?
Mình cố nén nỗi đau càng tăng ký

Níu làm chi… giữ chẳng được chi nào!?
Chặng đường đời cũng gần đấy đâu xa
Buông thôi nhé! Mặc thuyền tình chao đảo…
Biết xưa mình… là bạn… có hơn không …???

                      Mai Vân Văn Thiên Tùng
                                 22/10/2018

Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2020

NỖI NIỀM MẤT TÊN - Trần Kiêm Đoàn




                  NỖI NIỀM MẤT TÊN
                                                                         Trần Kiêm Đoàn                 
(Viết tặng Thầy, Trò... Nguyễn Hoàng và những ngôi trường đã mất dạng hay mất tên).

Sau 1975, nhiều ngôi trường từ Cà Mau ra Quảng Trị đã bị mất dạng hay mất tên. Thầy cô, bạn cũ một thời vẫn còn đó. Nhưng trường xưa đâu rồi. Những nhân vật lịch sử đứng tên trường như Nguyễn Hoàng, Đồng Khánh, Hàm Nghi, Gia Long, Petrus Ký... không còn mang giá trị cũ. Buổi giao thời, những nhân vật mới có khi chưa xanh mồ lịch sử đã vội lên thay. Tuy lịch sử sẽ có sự phán xét riêng và cuối cùng rất công bằng của nó, nhưng hiện tại, tên gọi ngôi trường cũ chẳng có mặt mày làm chứng, nên tất cả chỉ còn là tín hiệu của trái tim.

BẪY CHIM… - Tạp văn của Hoàng Đằng


                
                                                Tác giả Hoàng Đằng


              BẪY CHIM…
                                                          Tạp văn của Hoàng Đằng

Tôi đang nghỉ trưa trên cái giường đặt giữa nhà. Cửa lớn, cửa sổ đều đóng. Nhờ các pan-nô (panneau) kính của cửa, nhà vẫn có ánh sáng.
Vừa nằm, tôi vừa quan sát ngoài sân. Hai chàng thanh niên chạy ra đường rồi chạy vô vườn. Hiện tượng lạ ấy khiến tôi dậy.

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2020

VỀ NHÀ - Đinh Hoa Lư


                  
                                 Tác giả Đinh Hoa Lư
         

        VỀ NHÀ

         (Phần cuối “Hồi Ký Ra Trại” của Đinh Hoa Lư)

Ngày trở về, anh bước lê
Trên quãng đường đê đến bên lũy tre
Nắng vàng hoe, vườn rau trước hè cười đón người về
                                          (Ngày Trở Về / Phạm Duy)


Chiếc xe chạy khá nhanh, nó kiếm thêm một số khách kha khá trên đường vào. Hành lang giữa xe chật cứng. Cũng may tôi ngồi cuối cùng chỉ chờ lơ xe kêu xuống Ngã Ba Bốn Sáu chặng Rừng Lá thôi nên chẳng di chuyển làm gì. Người ngồi ép vào nhau, cổ nghểnh cao tìm khoảng trống để thở. Tôi cảm thấy thoải mái khi 'an phận' và nhờ lên xe trước. 


Phụ lái xe lấy 'ngon ơ' của tôi đúng một trăm đồng xong bỏ vào túi, tôi chẳng thắc mắc gì thêm. Chuyện tiền nong của anh ta với tài xế không liên quan gì tôi. Tôi lại âm thầm 'cám ơn' cái ghế 'súp' hiếm hoi do anh ta dành cho tôi lúc xe vừa rời Bến Nguyễn Hoàng.

Chiếc xe khách chạy nắp theo bờ biển. Hình như ngang bờ biển Ninh Chữ? Hoang sơ với làn nước xanh mấp mé theo quốc lộ. Bao hòn đá chập chùng, những vũng nước biển rong leo lẻo. Xa xa sóng đánh vào đá nước tung lên trắng xoá. Ngoài khơi hoang vu không thấy bóng thuyền.

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2020

NHỮNG BÀI THƠ THÁNG TƯ CỦA BÚT NHÓM SÔNG QUÊ - Phan Thạch Nhân, Nguyễn Thị Vĩnh Phước, Nguyễn Thị Liên Hưng


    


TUỲ BÚT

Ngày Tháng Tư nỗi niềm đau vô tận
Thương tháng ngày lệ đá đẫm bờ mi
Đá cũng khóc thương kiếp người lận đận
Bước chân trần vội bỏ xứ ra đi

Phố chết buồn tênh hàng me rũ bóng
Có nỗi đau nào thấm cảnh chia ly
Ai có chờ ai? Chiều buông đứng ngóng
Đêm đen nào tàu lặng lẽ ra đi

Ngày Tháng Tư nghĩ về nơi xa ngái
Có ai chờ nơi đất tổ quê cha
Con chim nhỏ lạc đàn bay, bay mãi
Chập chững vào đời tuổi mới mười ba

Bỏ sách đèn, bỏ ngày xưa thân ái
Xa trường xưa, xa phố nhỏ thân yêu
Thành phố lớn bước chân về ái ngại
Đêm nằm nghe phố thị ấy tiêu điều

Ngày tháng tư độc hành qua cuối phố
Phương Nam buồn lặng gió giữa ban trưa
Ta đếm ngược thời gian từng con số
Nắng đổ muôn chiều, em đã về chưa?

Phố vắng hắt hiu chiều nay thứ bảy
Vỉa hè buồn chẳng muốn bước chân đi
Thôi thì thế! Thôi thì em cứ hãy
Giới nghiêm rồi, thành phố đã cách ly

Ngày Tháng Tư đạp xe qua góc nhỏ
Công viên chiều ve nức nở lời ru
Hạ về chưa? Mà phượng hồng thắm đỏ
Điệp khúc buồn ray rứt kẻ lãng du

Nhìn phượng thắm mắt nhòa đôi kiếng cận
Cố nhân ơi! Tìm lại bóng hình xưa
Nỗi niềm ấy, nên dòng thơ về chậm
Tháng Tư rồi chờ đợi một cơn mưa.

                           Phan Thạch Nhân 

NỐI MỘT TRANG THƠ - Thơ Đỗ Huy Sanh


    


NỐI MỘT TRANG THƠ

1
Quảng Trị ơi tôi đã về đây
Nghe máu chảy trong tim mình xao xuyến
Nhớ thuở ấy ra đi mà bịn rịn
Lửa - Đỏ- Mùa - Hè cháy cả tuổi thơ tôi !

Lửa đỏ mùa hè thiêu rụi những niềm vui
Những bài học dở dang và những lời hẹn ước. . .
Trước sân nhà ai lòng tôi rạo rực
Gần bên em - bỗng hóa mộng tao phùng !

Gần bên em mà xa cách muôn trùng
Làn hương ấy tóc bay còn gửi lại
Ngày cứ trôi ai hững hờ nhớ mãi
Một cái bắt tay, một bức tường ngăn ?

Tôi nhìn đêm và cứ mãi ăn năn
Em suýt ngã khi vội vàng xuống phố
Nhà tôi nhà em là hai con ngõ
Cạnh bên nhau chưa kịp nói câu gì !

Chạy dọc mùa hè là những phân ly
Không phải phượng đâu mà chỉ là hoa lửa
Một - chín - bảy - hai hàng nghìn hoa nhỏ
Vội úa tàn không kịp nở thành hoa !

2
Quảng Trị ơi, tôi đã về qua
Trần Hưng Đạo con phố dài thương nhớ
Lương Giang, Tùng Sơn, Tao Đàn mở cửa (1)
Mỗi buổi chiều tan học ghé vào xem.

Sách vở thuở nào giờ lũng đoạn con tim
Chữ nghĩa bước ra lủng cà lủng củng
Lời tôi nói có con đường làm chứng
Lạ lẫm rồi những góc phố thân quen !

Tôi bước đi mắt vẫn cứ trông tìm
Hình bóng cũ của một thời áo trắng
Nhưng tất cả quanh tôi là im vắng
Em về đâu tha thướt của năm nào ?

Quay một vòng quá khứ đuổi theo sau
Số nhà Mười Hai con đường Lê Thái Tổ
Nhà hàng xóm đâu rồi tôi lần chần đứng ngó
“Cô hàng xóm ngước mắt nhìn trời đôi mắt trong” (2)

Hiện tại ném vào tôi con mắt lạnh lùng
Của kín cổng cao tường - bốn mươi năm cách biệt
Có gì đâu, chỉ nỗi buồn da diết
Tôi bây giờ là khách - lạ - quê - hương !

3
Bạn bè tôi cũng mỗi đứa một phương
Sông Thạch Hãn chảy hoài trong huyết quản
Ly cà phê nhìn sông xanh tản mạn
Cứ trôi - đi - chảy - mãi những tâm tình !

Ôi một thời Quảng Trị quá lung linh
Lay động mãi trong hồn tôi nỗi nhớ
Tôi lại đi trên đường Lê Thái Tổ
Đến Nguyễn Hoàng để nối một trang thơ !

                                            Đỗ Huy Sanh

…..


(1) Tên các hiệu sách ở thị xã Quảng Trị, đều nằm trên đường Trần Hưng Đạo.
(2) Thơ Nguyễn Bính :
“Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm
Ngước mắt nhìn trời đôi mắt trong”.
             (Trích trong bài Xuân Về)

TIẾNG VE SẦU MÙA COVID - Hoàng Văn Ân


                 
                                             Tác giả Hoàng Văn Ân


TIẾNG VE SẦU MÙA COVID

Một cảm giác từ xa xưa, tưởng chừng như đã đi vào quên lãng, nhưng bất chợt nó trở về, êm dịu giữa khung trời đầy nắng bên ngoài cửa sổ. Và lòng ta rộn ràng lên những nỗi nhớ nhung về những ngày tháng thanh xuân giữa làng quê yêu dấu.

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2020

CHUYẾN TÀU XUÔI NAM - Đinh Hoa Lư


               
                                           Tác giả Đinh Hoa Lư


                 CHUYẾN TÀU XUÔI NAM
                  (Trích hồi ký Ra Trại của Đinh Hoa Lư)

Đây trời bao la ánh nắng mai hé đầu ghềnh lan dần tới đồng xanh.
Ta cùng chen vai đem tay góp sức tăng gia cho người người vui hoà.
                                                                      (Nắng Đẹp Miền Nam)

Những toa tàu người đông như “nêm cối”. Tôi chạy tới rồi lại chạy lui, hốt hoảng cố làm sao để tìm một chỗ trống đu lên? Hú hồn! cuối cùng tôi cũng đeo lên được một toa gần cuối, nhét thân mình vào trong.

Thứ Ba, 21 tháng 4, 2020

HOÀI NIỆM TRƯỜNG XƯA - Nguyễn Thị Thu Sương


                  
                          Tác giả bài viết Nguyễn Thị Thu Sương


   HOÀI NIỆM TRƯỜNG XƯA
                                                                      Nguyễn Thị Thu Sương
         
Sau mùa hè năm 1974, Trường Trung học Nguyễn Hoàng dời về lại Quảng Trị, đóng trên địa bàn huyện Hải Lăng. Những học sinh không quay về Quảng Trị đi theo gia đình vào Nam, được học tại các trường địa phương trú ngụ.

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2020

GỞI QUỲNH NHƯ ! - Thơ Phan Quỳ


        
                               Nhà thơ Phan Quỳ


GỞI QUỲNH NHƯ !

Em đi, sương lạnh chiều năm ấy,
Mưa gió bên đời em có hay?
Vai gầy, bước nhỏ em về đấy,
Hiu quạnh lòng ta những tháng ngày.

Môi mềm nhấp mãi chén rượu cay,
Thấp thoáng hình em vơi lại đầy,
Mưa đêm phố nhỏ buồn câm nín,
Đường về xa ngái với cơn say.

Chấp chới trong ta một hình hài,
Vai kề bước mộng lối thiên thai,
Áo bay vấn vít bàn chân nhỏ,
Ôi hạnh phúc đầy, em có hay?

Chợt tỉnh cơn say chợt bẽ bàng,
Tàn cơn mộng mị, giấc mơ hoang.
Em ơi ! một phút huy hoàng ấy,
Cháy giữa đời ta những lỡ làng!

                                  Phan Quỳ

GIÃ TỪ GA HUẾ - Đinh Hoa Lư


        
                       Tác giả Đinh Hoa Lư


       GIÃ TỪ GA HUẾ
                                                                 

Huế ! Huế ơi !
.....
cuộc đổi đời
dù đá nát vàng phai
nơi đất khách lạc loài
tôi vẫn nhớ mãi thương hoài về Huế.
(Thơ -Trần thị Lai Hồng)

Ôi GIAN NAN NHỮNG CÁI VÉ TÀU!

Thập niên 1980 dân mình sợ nhất là chuyện đi xa. Huống gì tôi, khi cầm cái giấy ra trại trong tay, nó không thể là cái giấy thông hành loại ưu tiên cho tôi về với gia đình một cách thuận lợi.

Chuyện cái vé tàu
Vé tàu đây là vé tàu hoả, hay xe lửa. Ai gọi sao cũng được miễn là đưa được cái 'thân hình' vào trong toa chiếc tàu chợ là một điều may mắn. Năm này nghe đã có tàu THỐNG NHẤT rồi nhưng đây không phải là hình ảnh người dân mong đợi , huống gì tôi là người tù được tha về.

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2020

TÌNH NHỚ - Thơ Lương Mùi


        
         Nhà thơ Lương Mùi


TÌNH NHỚ

Đêm nằm chưa ngủ mơ màng
Máy nhà ai hát, rõ ràng Khánh Ly
Giọng trầm ấm áp sầu bi
Ca bài Tình Nhớ Ướt My em gầy
Tình ơi ! Tình vẫn còn đầy
Tình đi chưa hết, còn đây tình buồn
Nhớ xưa trong nắng chiều buông
Một mình thơ thẩn thả hồn đi xa
Tình ơi ! Tình cũng chưa già
Sao tình lặng lẽ không là ngày xưa ?!?

                                    Lương Mùi                        
                                      17/4/2020
                                   

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2020

NỬA - Thơ Nhã My, nhạc Thảo Nguyên, hòa âm Trần Nhàn, tiếng hát Thanh Hoa


   


NỬA

Nửa câu thơ nửa lời mời
Nửa hoa nửa nguyệt nửa đời nửa mơ
Nửa anh hẹn với đợi chờ
Nửa em về với ngây thơ ngọc ngà
Nửa thương giấc mộng đã xa
Nửa neo bến đợi giang hà nước trôi
Nửa chừng mới biết xa xôi
Nửa nghe trống vắng nửa trời nhớ nhau

                                                   Nhã My


       

Thơ: Nhã My
Nhạc: Thảo Nguyên
Hòa âm: Trần Nhàn
Ca sĩ: Thanh Hoa

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2020

QUÁN NỬA KHUYA VÀ MỘT ĐOẢN VĂN NGUYỄN HOÀNG - Đinh Hoa Lư

   “Muốn nhắn nhủ thời gian ai mãi phong trần để đi tìm hương cố nhân
   Áo trắng mầu sương gió ngưng gót xuôi ngược để tìm về nơi bến mơ...”
                                                                                       (Quán Nửa Khuya)


                Đinh Hoa Lư, xứ người đếm bước thời gian (Indiana USA 2015)


QUÁN NỬA KHUYA VÀ MỘT ĐOẢN VĂN NGUYỄN HOÀNG

Bạn mến,

Có khi chúng ta nghe lại vài ba bản nhạc cũ, lời xưa, là lúc tâm tư mình chợt lắng đọng, xuôi về tháng ngày xa xăm nào đó, để hoài niệm bao hình ảnh, thanh âm, giờ không còn nữa. Ngày xưa có khi ta thả hồn theo khói thuốc, bay bổng theo ý nhạc, lời thơ,  những cảm xúc dâng trào.

Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2020

KHÁI NIỆM VỀ LỄ CHOÀNG ÁO TẠI MỸ QUỐC - Đinh Hoa Lư

Bạn đọc thân mến,
Đại dịch Covid-19 như làn sóng thần hung ác đang càn quét gây tang tóc khắp toàn thế giới hôm nay với những con số gây đau khổ cho nhân loại. Trong tuyến đầu chống cơn đại dịch ghê hồn của thế kỷ 21 này, những CHIẾN SĨ ÁO TRẮNG  là lực lượng hi sinh và chịu hao tổn nặng nề nhất. Có bao nhiều đóa hoa hồng để tri ân những chịu đựng và hành động nhân đạo của ngành y.
Một bài viết nhỏ sau đây của người viết mong đóng góp như một đóa hoa ngưỡng mộ
                                                                                Đinh Hoa Lư
                                                                          Update 10/4/2020

                              Buổi lễ CHOÀNG ÁO được coi là đầy đủ nhất phải đợi tới năm 1993 tại 
                      Đại Học Columbia do Dr. Arnold P. Gold một giảng sư Thần Kinh Học thành lập


   KHÁI NIỆM VỀ LỄ CHOÀNG ÁO TẠI MỸ QUỐC

Lễ Choàng Áo hay White Coat Ceremony (WCC) nó là một nghi thức đầu tiên cho sinh viên (SV) bước đầu hội nhập vào ngành y. Theo có hơn 100 trường y tại Mỹ có nghi thức này. Nó mang một nghi thức hơi tương tự tôn giáo là SV được nhận sẽ tuyên thệ Lời Thề Hippocrates. Hippocrates sinh năm 460 và mất năm 377 trước công nguyên. Ông là đại danh y của ngành y cổ nước Hi Lạp. Ông được coi là Ông Tổ của Ngành Y.

Thứ Năm, 9 tháng 4, 2020

NƯỚC TRÔI QUA CẦU - Truyện ngắn của Ngô Hương Thủy


               
                                   Tác giả Ngô Hương Thủy


               NƯỚC TRÔI QUA CẦU
                                                                       Ngô Hương Thủy

“Những lời yêu ấy nay đà quá xa…”
(Cho người tình lỡ -Nhạc Hoàng Nguyên)

Hai đứa ở cùng xóm, chung một ngõ, biết nhau từ thuở còn thơ. Thời Ni học lớp Năm, mỗi chiều tan trường, chính Cu Tí – tên móc nôi của Hoàng – phải cầm que xua hai con ngỗng chặn đường trước vẻ mặt xanh xám của Ni.